Page 56 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 56

Đào  Duy  Anh,  tác  giả  Nguồn Gốc  Dân  Tộc  Việt  Nơm,  khi  nói  về
          chiếc  trống  đồng  Ngọc  Lũ  mà ông  cho  là đại  biểu  vẻ  vang của kỹ  thuật
          thuần  tuý  Việt,  xác  nhận  rằng:  “rá/  lùnlĩ  thuyền  với  những  thuỷ  thủ  mù
          cúc nhà khảo cổ học Pháp cho là có  ý  nghĩa tô tem, chính  lù biểu  hiện
          của các thuyền đã từng chở người Lạc Việt (tổ tiên  trực tiếp của dân  tộc
          Việt  Nam)  ở miền  Phúc  Kiến  (Trung  Hoa)  .xuống  miền  Bắc  Việt  Nam
          trong thời tiền sử. Đến đây họ vần giữ tên thị tộc cũ là Lạc vù chính bằng
          tên Lạc Việt mà  từ nay sử sách  của Trung Hoa gọi họ.  Sau  khi đã dồng
          lỉoá  người Anhdônêdiêng mù  lùm  chủ  ở miền  trung  châu  sông  Nhị  và
          .sông Mã rồi,  thì trừ nhữníị nhóm  người ở biển,  hờ sôm>, phần  nhiều dân
          tộc Lạc Việt dã theo sinh hoạt dinh cư mà lấy canh nông làm nghề chính.
                Thời dán tộc Việt Nam lệ thuộc Trung Hoa dã kéo dùi  10 thế ky có
          một kết quá  lù có nhiều người Trung Hoa đến ở Bắc Bộ. Vì đó nên có sự
          pha  giống,  trong  dó  thành  phần  Mông  c ổ  mỗi  ngày  thêm  quan  trọng
          trong dân sô'Việt Nam.
                “Cũng vì những người Trung Hoa đến Bắc Bộ nên đã làm cho giống
          Anhđônêdiêng  di  cư dến  những  miền  núi  ở Đông  Dương  vù  đến  những
          hòn đảo Đông Nam Á Châu.  Những người Mường, người Mọi (dồng báo
          Thượng),  những  người  Anhdônêdiêng  ở  các  hòn  đảo  Bornéo,  Sumatra
                là  những  dòng  dõi  của  giống  Anhdônêdiêng  ở  Bắc  Bộ  khi  xưa.
          Những tổ tiên của giống Anhdônédiêng hiện nay, sống ỏ những nơi dó, dã
          có  thể mang theo  với họ  những  vết tích  của  các  nền  văn  lĩoá cũ.  Vì thế
          nên  những  dê'  tài  trang  hoàng  của  người  Dayak  ở  đảo  Bornéo  giống
          những đề tài trang hoàng của những trống dồng thời Đông Sơn.
                Vê phương diện nhân chủng hình thể và vãn lĩoá, ta có thể nói chắc
          là dân Việt Nam, kể từ thời lịch sử, là một giống Mông c ổ  dã chồng chất
          tên hân chất Anhdônêdiêng
                Chúng ta có mấy điều nhận xét như sau:
                Việc căn cứ vào hình  vẽ để hiểu sinh hoạt, y  phục  ở thời cổ có thể
          có trường hợp thấy là rất đúng,  như trường  hợp những  hình  vẽ  trong các
          mộ cổ Ai Cập, vì mục đích người ta vẽ  là để có hồn người  làm ăn hầu hạ
          hồn người đã quá cô' ở thế giới u minh. Còn trường hợp hình vẽ mặt trống
          thì khác hẳn.
                Trống chỉ riêng tù trưởng mới có. Trống và tiếng trống tượng trưng
          cho  uy  quyền  tối  cao  tù  trưởng,  chỉ  trong  những  dịp  đặc  biệt  mới  dùng
          tới. Hằng ngày đem ra dùng thì sẽ nhàm đi. Còn trong những dịp đặc biệt
          đem ra dùng là để cho tiếng trống trở nên thiêng liêng và mặt trống cũng
          đã  phải  khắc  hình  để  giúp  thêm  tính  cách  thiêng  liêng  ấy.  Ta  hướng  sự

          .'S8
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61