Page 165 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 165
Ấy là đại khái nhữnc nét cá biệt cúa hai nền văn minh trong CÙIIÍI
một phạm vi của thế iĩiới thán bí. Một đằng phức tạp, một đãna 2Ìan dị.
Một đănc hống hách nạt nộ. một đằng bình thiin nhu hoà.
Nhiều sự kiện khác ớ phạm vi này có thế chắc chắn không phái lừ
Trung Hoa lới:
1- Đĩa trầu cau dâng cúng thần linh và vong linh người quá cố coi là
một vật phấm tôn quý không có thì không thê thành lỗ.
2 - Bánh dầy và bánh chưng dâng cúng tổ tiên trong dịp lêt ngụ ý
nói cõng on cha mẹ lứn như trời dáì.
3 - Bát com xoay, quá trứng và dỏi đũa bông dế dâng cúng người
mới chết, một phám vật thuần iLiý tượng trưng; trứng là mầm sống, dặt
trên bát cơm là vòng thái cực. với đỏi dũa là lưỡng nghi, thêm nhũng bùi
nhùi là hỗn mang, cổ ý cầu clulc linh hồn người mới chết sớm đầu thai
kicp khác.
Nhiêu tin tướng thần bí khác có thế giống nhau giữa Trung Hoa Vcà
Lạc Việt, vốn tự nhiên phát xuất ở từng tập thể người mà không chác là
chịu ánh hướng của nhau"'
Chảng hạn như:
- Việc tin rằng miệng có thần: máy mát ăn xôi, máy môi ăn thịt. Vcà
người kco kiệt, có của không dám ăn, lúc hấp hối vật vã mãi không chết
dược thì phải cúng khem nghĩa là cúng ông thần khẩu.
- Việc tin rằng ở hai vai mỗi người dều cỏ quỷ thần chứng giám cá
nhũng ý nghĩ thầm kín của người ta.
- Việc tin rằng lay vẽ khéo là tay có thần, mát nhìn tinh là mắt có
thần, vừa nhắc dến người mà người tới là lời thiêng lám.
- Việc tin rằng mỗi người có một ỏng thần hộ mạng dô tránh khỏi
những tai nạn khi khấn khứa lới duệ hiệu thì sc cám ứng được với thần.
Lại ihcm:
- Sự tin rằng tuỳ người có căn sô phai thờ một vị thần nào.
- Có người họp tuổi với bà cô ông mãnh (là những người chết trỏ)
hìc nào cũng theo de phù hộ cho.
- Có những bà mẹ chết oan. hồn lúc nào cũng quanh quất ở nhà de
bênh vực con thơ khỏi bị những dì ghỏ dộc ác hành hạ.
Ngưòi la không chịu iighicMi cứu kỹ nià vội gán cho nước nhỏ chịu hét ánh hướng
cua nước lớn. Nếu có chịu ánli hường thì chi là những nghi thức bề ngoài trang
trọng hctn, còn chân chất tin tưởng do kinh nghiệni nhiều dời ở dịa phưtrng diic kết
thành, càng ngưừi cố xưa thuần phác lại càng giữ y truvcn thông.
174