Page 10 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 10
Các miền núi ấy choán hết một phần lớn cõi Đông
Pháp. Miền bình nguyên và trung châu hẹp hơn, chia ra
nhiều khu ở phần giữa xứ Cao Man, suốt cả xứ Nam
Việt, dọc bò biển Trung Việt nhất là về phía bắc, và
miền Hạ Bắc Việt chỉ cao hơn mặt biển chừng một vài
mét thôi. Các miền ấy tuy hẹp nhưng lại là những nơi
dân cư trù mật, nhò dễ cày cấy và dễ dùng thủy lợi, cho
nên cũng là những nơi xã hội cường thịnh, văn hóa phát
đạt hơn hết, Nam Việt và Bắc Việt là trung châu của
hai con sông lớn, sông Khung và sông Nhị, là hai cánh
đồng lúa mênh mông, thực xứng vói câu tục ngữ "nhất
cống lưỡng cơ?*'\
Nếu ta xét toàn thể địa thê xứ Đông Pháp thì ta thấy
có hai phần cách biệt hẳn nhau, ở giữa là những núi
non ở phía bắc và giải Trường Sơn, một bên là Ai Lao,
một bên là Bắc Việt và Trung Việt. Hai phần ấy xưa
nay vẫn ít nhịp tiếp xúc nhau cho nên văn hóa của mỗi
bên phát triển theo một phương hưóng riêng, ở phía tây
thì chịu ảnh hưởng của Ẩn Độ, ở phía đông thì chịu ảnh
hưởng của Trung Hoa. Tại miền nam, xứ Nam Việt và
xứ Cao Man, nguyên xưa là một khu, sau vì sự tình lịch
sử mà thành chia rẽ, một phần thì người Việt Nam ở
bắc đến chiếm cứ, theo văn hóa Trung Quốc, một phần
thì n^ười Cao Man còn giữ được mà sinh tồn theo văn
hóa An Độ.
Nếu xét riêng địa thê về khu vực của dân tộc Việt
Nam ta lại thấy từ bắc vào nam, có nhiều khu cách
nhau vì những dăng núi ngang từ giải Trường Sơn chạy
Một đòn gánh gánh hai thúng (lúa).
12