Page 117 - Các Tổng Tư Lệnh Chiến Trường Nhật Pháp Trong Cuộc Chiến Tranh Xâm Lược Việt Nam
P. 117

120           VỂ CÁC TỔNG Tư LỆNH, Tư LỆNH  CHIẾN TRƯỜNG...



             muốh độc  lập,  thống nhâl quôc gia,  và  m ột nước  chỉ  muốn hỢp
             tác như anh em với nước ngài sao?

                 Phải chăng đó là một công việc bạc bẽo đau đớn?
                 Giá  thử ngài  đánh  được  chúng tôi đi nữa - đấy  là  một điều
             viển  vông,  vì  nếu  ngài  mạnh  về  vật  chất,  thì  chúng  tôi  đây,
             mạnh  về  tinh  thần,  với  một chí  cương  quyết  chiến  đâu  cho  tự

             do  của  chúng  tôi  -  thì  những  thắng  lợi  tạm  thời  kia  chăng
             những  không  tăng  thêm  mà  lại  còn  làm  tổn  thương  đến  uy
             danh quân nhân và tư cách ái quốc của ngài”b

                 Rời  Đông  Dương  về  Pháp  ngày  9-1,  Leclerc  nhận  xét:  “Có
             quá nhiều người ở đây tin rằng chiếc cầu nối giữa Pháp và Việt
             Nam  đưỢc  xây  dựng  trên  đông  xác”.  “Trước  mắt  có  thể  chưa

             thực  hiện  được  một  giải  pháp  phức  tạp,  nhưng  không  thể  có
             giải pháp nào khác ngoài giải pháp chính trị. Pháp không thể sử
             dụng vũ lực hòng khuất phuc một dân tộc 24 triệu  dân luôn có

             ý thức mạnh mẽ về bản sắc dân tộc”.
                 Trong tờ  trình  gửi Thủ  tướng  Pháp ngày  12-1-1947,  Leclerc
             cho  rằng:  “Có  thể nối  tiếp  cuộc  thương  thuyết  với  Việt  Minh,
             nhưng  dưa  trên  một hành  động  khác  là  phải  khuât phục  được

             đôi  phương  về  phương  diện  quân  sư  trước  đã,  sau  đó  mới  có
             thể bàn tới việc giải quyết bằng chính trị, tuy giải pháp chính trị

             vẫn là chính yếu để có thể vãn hổi được trật tự tại Đông Dương.
             Biện  pháp  quân  sự  không  thể  nào  thành  công  được,  quân  sự
             không thể dùng đơn phương hay tách rời khỏi chính trị.
                 Một hành  động  quân  sự mạnh  mẽ  song  song với  một biện

             pháp chính  trị nhằm phân hóa  thàrìh phần quốc  gia  có  thể làm
             cho Việt Minh mệt mỏi, phải châp nhận tái thương thuyết”.



                 1. Hồ Chí Mừih;  Toàn tập, Sđd, t.5, tr.5.
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122