Page 17 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 17
cái thiện, và người nghệ sĩ, băng vũ khí nghệ thuật săc bén của
mình, phải là người chiến sĩ tiên phong trcn mặt trận ấy.
2. Hồ Chí Minh đặc biệt chú ý đến đối tượng thưởng thức và
tiếp nhận văn chương. Văn chương trong thời đại cách mạng
phải coi quảng đại quần chủng ỉà đối tượng phục vụ. Người nêu
kinh nghiệm chung cho hoạt động báo chí và văn chương là mỗi
người khi cầm bút cần xác định rõ viết cho ai (đôi tượng), viết để
làm gì (mục đích), viết cái gì (nội dung) và viết như thế nào
(hình thức). Như vậy đôi tượng và mục đích quy định nội dung
cùng hình thức của tác phẩm. Người viết cố xỏ lý đúng các mối
quan hệ giữa mục đích và phương tiện, giữa phổ cập và nâng
cao, giữa nội dung và hình thức thì mới phát huy được hiệu quả
hoạt động nghệ thuật. Trong một bài phát biểu khác, Bác Hồ
cũng đã khẳng định; "Quần chúng mong muốn những tác phàm
có nội dung chân thực, phong phú, có hình thức trong sáng và
vui tươi. Khi chưa xem thì muốn xem, xem rồi thì có bô ích".
3. Trong quan điểm nghệ thuật của mình, Bác Hồ đặc biệt
quan tâm đến tính chân thật của tác phẩm. Phát biểu tại buổi
khai mạc phòng triển lãm hội hoạ trong nẫm đầu sau cách
mạng, Ngưòi đã uốn nắn một khuynh hướng: "Chất mơ mộng
nhiều quá, mà cái chất thật của sự sinh hoạt rất ít". Người yêu
cầu vãn nghệ sĩ phải "miêu tả cho hay, cho chân thật, cho hùng
hồn" những đề tài phong phú của hiện thực cách mạng, phải
chú ý nêu gương "người tôt} việc tốt", uốn nắn, phê phán cái xấu.
Tính chân thực vôn là cái gôc của văn chương xưa nay.
4. Bác Hồ cũng rất quan tâm đến tính nghệ thuật, mặt hình
thức của tác phẩm. Tác phẩm phải có ngôn ngữ giản dị, trong
sáng, dễ hiểu, nghệ thuật hấp dẫn. Theo Bác, tác phẩm văn học
phải thể hiện được tinh thần của dân tộc, của nhân dân và được
nhân dân ưa thích.
16