Page 48 - Văn Khấn Cổ Truyền Của Người Việt
P. 48
Môi ngườ>, một nghiệp khác nhau,
Hồn xiêu phách lạc biết đâu bây giờ?
Hoặc là ẩn ngang bờ dọc bụi,
Hoặc là nương ngọn suối chân mảy.
Hoặc là bãi cỏ bóng cây,
Hoặc là quán nọ cầu này bơ vơ.
Hoặc là nương thần từ phật tự.
Hoặc là nhờ đầu chợ cuối sông.
Hoặc là trong khoảng đồng không,
Hoặc nơi gò đống, hoặc vùng lau tre.
Sông đã chịu nhiều bề thảm thiết,
Ruột héo khô, da rét căm căm.
Dãi dầu trong mấy mươi năm,
Thở than dưới đất, ăn nằm trong sương
Nghe gà gáy tim đường lánh ẩn,
Lặn mặt trời lẩn thẩn tìm ra.
Lôi thôi bồng trẻ dắt già,
Có khôn thiêng nhẽ, lặng mà nghe Kinh.
Nhờ phép Phật siêu sinh tĩnh độ,
Phóng hào quang cứu khổ, độ u
Rắp hoà tứ hải quần chu'^^'
Não phiền rủ sạch, oán thù rửa trong.
Nhờ đức Phật, thần thông quảng đại,
Chuyển pháp luân tam giới thập phương
Nhơn nhơn Tiêu diện đại vương,
Linh kỳ một lá, dẫn đường chúng sinh.
Nhờ phép Phật uy linh dũng mạnh,
Trong giấc mê, khuơ tỉnh chiêm bao.
49