Page 46 - Văn Khấn Cổ Truyền Của Người Việt
P. 46

Mấy thu lia cửa, lia nhà,

           Văn chương đã chắc đâu mà chen chân.

          Dọc hàng quán phải tuần mưa nắng,
           Vợ con nào nuôi nấng, khem kiêng.

           Vội vàng liệm sấp, chôn nghiêng,

          Anh em thiên hạ, láng giềng người dưng
          Bóng phần tử, xa chừng hương khúd'^’

          Bãi tha ma, kẻ dọc người ngang.
           Cô hồn nhờ gửi tha hương,

           Gió trăng hiu hắt, lửa hương lạnh lùng.
           Củng có kẻ vào sông ra bể,

           Cánh buồm bay chạy xế gió đông,

           Gặp cơn giông tố giữa dòng,
          Đem thân chôn rấp vào lòng kỉnh nghế‘^'

          Củng có kẻ đi về buôn bán,

          Đòn gánh tre chín rạn hai vai
          Gặp cơn mưa nắng giữa trời,

          Hồn đường phách sá, lạc loài nơi nao?

          Củng có kẻ mắc vào khoá lính,
          Bỏ cửa nhà, đi gánh việc quan,

          Nước khe, cơm ống gian nan,
          Dãi dầu nghìn dặm, lầm than một đời.

          Buổi chiến trận, mạng người như rác,

          Phần đã đành đạn lạc tên rơi.
          Lập loè ngọn lửa ma trơi'~°‘

           Tiếng oan văng vẳng tối trời càng thương.
           Cũng có kẻ lỡ làng một kiếp.

          Liêu tuổi xanh, buôn nguyệt bán hoa.



                                          47
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51