Page 43 - Văn Khấn Cổ Truyền Của Người Việt
P. 43

Nhân  ngày xá  tội  vong nhản  rằm  tháng  bảy,  tín  chủ  con xin
  làm lễ tế các cô hồn.
       Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt,

       Toát hơi may, lạnh buốt sương khô
       Não người thay! Buổi chiều thu,

       Ngàn lau nhuốm bạc, lá ngô'^' rụng vàng
       Đường bạch dương bóng chiều man mác,

       Dịp đường lế^'  lác đác sương sa

       Lòng nào lòng chẳng thiết tha,
       Cõi dương còn thế, nữa là cõi âm.

       Trong trường dạ’^’ tối tăm trời đất

       Có khôn thiêng phảng phất u minN‘*’
       Thương thay thập đại chúng sinh,

       Hồn đơn phách chiếc lênh đênh quê người.
       Hưctng lửa đã không nơi nương tựa,

       Hồn mồ côi lần lữa đêm đen.

       Còn chi ai quý ai hèn,
       Còn chi mà nói ai hiền ai ngu.

       Tiết đầu thu lập đàn giải thoát.
       Nước tỉnh đàn'^’ rưới hạt dương chi^^’

       Muôn nhờ đức Phật từ bi,

       Giải oan cứu khổ, hồn về Tây phưctng^^’
       Củng có kẻ tinh đường kiêu hãnh,

       Chí những lăm cướp gánh non sông.

       Nói chi những buổi tranh hùng.
       Tưởng khi thế khuất vận cùng mà đau.

       Bỗng phút đâu mưa sa ngói lở,

       Khôn đem minh làm đứa sất phứ^’



                                      44
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48