Page 33 - Vấn Đề Bảo Vệ Quyền Sở Hửu Trí Tuệ
P. 33

Chương 1: Khái quát chung về sở hữu trí tuệ                           33


                        nguyện nếu các cơ sở để cấp li-xăng không tự nguyện đó không còn tồn
                        tại nữa hoặc nếu các nghĩa vụ của một li-xăng không tự nguyện không
                        được bên nhận đáp ứng.

                             Việc cấp một li-xăng không tự nguyện không có nghĩa là người nhận
                        (người được cấp li-xăng) không phải trả phí li-xăng. Ngược lại, luật quốc
                        gia về vấn đề này thường buộc người được cấp li-xăng phải thanh toán
                        một khoản thanh toán xác định trên cơ sở việc thực hiện sáng chế đó.

                             b) Tước bỏ hoặc huỷ bỏ Bằng độc quyền sáng chế trong trường hợp
                        lạm dụng

                             Trong hầu hết mọi trường hợp, trong khi dự liệu việc cấp một li-xăng
                        bắt buộc sẽ tỏ ra hữu hiệu để điều chỉnh việc lạm dụng thì Điều 5A(3) quy
                        định về việc tước hoặc huỷ bỏ hiệu lực một Bằng  độc quyền sáng chế
                        trong trường hợp nếu việc cấp li-xăng bắt buộc tỏ ra không hiệu quả. Phần
                        này còn quy định rằng “không được tiến hành thủ tục nhằm tước bỏ hoặc
                        huỷ bỏ hiệu lực Bằng độc quyền sáng chế trước khi hết thời hạn hai năm
                        kể từ ngày cấp li-xăng bắt buộc đầu tiên”.
                             Một số quốc gia quy định về cấp li-xăng bắt buộc kể cả khi không có
                        “hành vi lạm dụng” quyền sáng chế nhưng việc cấp một li-xăng không tự
                        nguyện  được cho là cần thiết trong việc bảo vệ lợi ích công cộng. Nói
                        chung một li-xăng không tự nguyện được cấp vì lợi ích công cộng có thể
                        chia thành hai loại, một loại nhằm bảo vệ quyền lợi các tổ chức tư nhân và
                        thứ hai vì bản thân chính phủ đó, hoặc vì một cá nhân hoạt động đại diện
                        cho chính phủ.
                             c) Cấp li-xăng không tự nguyện vì lợi ích của các tổ chức tư nhân

                             Một ví dụ về li-xăng không tự nguyện được cấp vì lợi ích công cộng
                        song nghiêng về các tổ chức tư nhân, trường hợp này được gọi là “Bằng
                        độc quyền sáng chế phụ thuộc”. Trong tình hình như vậy, và nếu chủ sở
                        hữu Bằng độc quyền sáng chế phụ thuộc không thể ký kết một hợp đồng
                        li-xăng với chủ sở hữu Bằng độc quyền sáng chế chi phối với các điều
                        khoản hợp lý, chủ sở hữu của Bằng độc quyền sáng chế phụ thuộc có thể
                        đạt được một li-xăng không tự nguyện theo Bằng độc quyền sáng chế chi
                        phối. Nếu không, chủ sở hữu Bằng độc quyền sáng chế chi phối có thể
                        ngăn cản việc hoạt động của sáng chế được yêu cầu bảo hộ trong Bằng
                        độc quyền sáng chế phụ thuộc bằng cách từ chối cấp li-xăng.
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38