Page 63 - Tự Học Đông Y
P. 63

62       Chương 2: Tim hiểu về các vị thuốc Đông y


                              Từ THẨN NÔNG NẾM TRĂM LOẠI cỏ

                       ĐẾN "BẢN THẢO CƯƠNG MỤC": KHỞI NGUON

                       VÀ LỊCH sữ PHÁT TRIỂN CỦA THUỐC ĐÔNG Y

                    Sự phát hiện và úng dụng của thuốc Đông y, cùng sự ra đời và phát triển của dược học
               Đông y cũng giống với Đông y học, đều đã trải qua quá trình thực tiễn vô cùng lâu dài.


                   ở thời kỳ nguyên thủy, tổ tiên của chúng ta khó tránh khỏi việc ăn nhẩm thức ăn và trúng
               độc; đồng thời cũng có thể vì vô tình ăn phải một số loại thực vật nào đó mà giúp cho bệnh tật
               vốn có trong người được chữa khỏi. Thông qua rất nhiều lần  như thế,  người xưa đã dẩn dắn
               tích lũy được kinh nghiệm trong nhận biết thức ăn và thuốc. Đây chính là cách thức phát hiện

                ra thuốc thực vật thời kỳ đầu.
                   Dược học Trung Hoa phát triển từ rất sớm, ghi chép sớm nhất bằng văn tự có thể tính từ
               thời Tây Chu hơn  1000 năm trước công nguyên, tác phẩm "Hoàng Đế nội kinh" ra đời đã đặt
               cơ sở lý luận cho sự phát triển của y học Trung Quốc, tạo ảnh hưởng rất lớn đối với sự phát
               triển của Đông y học.

                   Thời kỳ Tắn  Hán, dược liệu từ Tây Vực đã được du nhập khá nhiếu vào Trung  Nguyên,
               làm phong phú thêm cho nội dung của bản thảo học. Trước tác viết về bản thảo (cây thuốc)
               sớm nhất còn được lưu truyên đến ngày nay là "Thần Nông bản thảo kinh". Bộ sách ghi chép
               tổng cộng 365 loại thuốc, trong đó có 252 loại thuốc thực vật 67 loại thuốc động vật 46 loại
               thuốc khoáng vật Dựa theo công hiệu của thuốc mà chia thành ba cấp thượng, trung, hạ.

                   Đào Hoằng Cảnh trên cơ sở của bộ sách 'Thắn Nông bản thảo kinh", đã thêm vào kinh
               nghiệm dùng thuốc của các danh y từ thời kỳ Hán Ngụy trở lại, viết thành bộ sách "Bản thảo
               kinh tập chú", tiến hành tổng kết toàn diện đối với sự phát triển của thuốc Đông ỵ trong vòng
               hơn 300 năm từ thời Ngụy Tấn đến lúc bấy giờ. Trước tác "Lôi Công bào chích luận" của Lôi
               Hiệu người thời Lưu Tống Nam triều là bộ sách chuyên vê bào chế đáu tiên của Trung Quốc.
               Cuốn sách này giới thiệu về phương pháp bào chế của hơn 300 loại thuốc.

                   Đến đời Đường, triéu ẩmh đã cho tổ chức biên soạn cuốn 'Tân tu bản thảo". Sách này văn
               từ đơn giản, lại kèm thêm hình minh họa, đã tổng hợp những kiến thức vé thuốc trong lịch sử.
               Nó là cuốn sách thuốc được ban hành công khai sớm nhất trên thế giới. Sau này, lại tiếp tục
               thu thập những phương thuốc chưa được đé cập đến trong "Tân tu bản thảo", để soạn thành
               "Bản thảo thập di". Đến thời kỳ Ngũ đại (năm 935 - 960), Hàn Bảo Thăng cũng dựa trên cơ sồ

               cuốn "Tân tu bản thảo" để soạn nên "Thục bản thảo".
                   Đến thời kỳ Tống  Kim  Nguyên, nhận thức vé công dụng của thuốc càng thêm  sâu sắc,
               kỹ thuật bào chể đã tiến bộ hơn hẳn, thuốc được ứng dụng rộng rãi, dược học phát triển mạnh
               mẽ. Trước tác thời kỳ này có "Khai Bảo trùng định bản thảo". "Ẩm thiêm rhính V Ố I i"
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68