Page 58 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 58

Mỹ La tinh rất xấu, nhưng dường như họ không nhận ra vấn đề của mô hình tăng
               trưởng cũ. Chính nhà kinh tế học về các nước giàu, Paul Romer đã xem xét dữ liệu và

               chỉ ra rằng mô hình cũ không đúng.
               Romer đã sử dụng dữ liệu thu nhập của hơn 100 nước được Robert Summers và Alan

               Heston biên soạn. Khi trình bày trước Hội nghị thường niên về Kinh tế học vĩ mô năm

               1987 do Cục Nghiên cứu Kinh tế tổ chức, ông có trong tay số liệu tăng trưởng từ năm
               1960 tới 1981. Ông chỉ ra thực tế các nước nghèo không phát triển nhanh hơn các
               nước giàu và chứng minh tính sai lầm khi áp dụng mô hình của Solow cho các nước

               nhiệt đới.

               Theo các dữ liệu, đây là giai đoạn thuận lợi của các nước nghèo. Mức tăng trưởng tồi
               tệ diễn ra trước và sau những năm đó, những năm mô hình Solow cũ áp dụng cho

               vùng nhiệt đới.
               Năm cuối cùng trong dữ liệu của Solow, năm 1981, cũng là năm cuối cùng thuận lợi

               đối với nhiều nước nghèo. Như chúng ta sẽ thấy ở chương 5, châu Mỹ La tinh và các
               nước cận Sahara đã mất hai thập kỷ để phát triển kinh tế sau năm 1981. Chẳng bao lâu

               sau, các nước Trung Đông và Bắc Phi cũng chung cảnh ngộ. Kể từ năm 1981, các
               nước nghèo không chỉ không bắt kịp các nước giàu, mà còn có mức phát triển kém

               hơn các nước giàu. Các nước nghèo đang chịu thiệt.
               Kể từ năm 1981, 3/5 các nước nghèo nhất đã có mức tăng trưởng thu nhập bình quân

               đầu người gần hoặc sát dưới 0. Hai phần năm các nước nghèo nhất, vốn đã tăng
               trưởng chậm chạp trong những năm 1960-1981, tiếp tục giẫm chân tại chỗ từ năm

               1981-1998. Một phần năm các nước ở giữa, vốn có mức tăng trưởng tốt trong giai
               đoạn 1960-1981, đã tăng trưởng chậm lại trong giai đoạn 1981-1998. Trong khi đó,

               20% các nước giàu nhất tiếp tục có mức tăng trưởng bình quân đầu người là 1%; 20%
               các nước đứng liền kề, trong đó có các nước tăng trưởng nhanh ở Đông Á, cũng có

               mức tăng trưởng tốt.
               Tốc độ tăng trưởng của các nước giàu đã chững lại. Mức tăng trưởng bình quân đầu

               người ở Mỹ là 1,1% trong giai đoạn 1981-1998 so với 2,2% trong giai đoạn 1960-

               1980. Nhưng sự chững lại này không thấm vào đâu khi so với Nigeria. Từ 4,8% trong
               giai đoạn 1960-1980, tốc độ tăng trưởng của đất nước Phi châu này tụt xuống –1,5%
               trong giai đoạn 1981-1998.

               Mặc dù các nước giàu không ngừng than phiền về mức tăng trưởng chậm, nhưng nhìn


                                                             58
   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63