Page 156 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 156
TÍN NGƯỠNG Cư DÂN VEN BlỀN QUẢNG NAM - ĐÀ NẲNG
một bộ phận người đã khuất.Thông qua thò cúng, người
sông như muôn vỗ về, an ủi những vong linh bất hạnh để
cầu bình an cho người đang sông. Tuy nhiên, cũng như
những hình thái tín ngưỡng khác, tín ngưỡng Cô hồn khi
"định vị" trong không gian / vùng đất cụ thể - đất mới, thì
đã có nét biến thể. "Đặt" đất Quảng nói chung, cư dân ven
biển nói riêng trong địa vùng Trung Bộ và Nam Trung Bộ
để so sánh với hai vùng Bắc Bộ và Nam Bộ, có thể nhận ra
một số nét tương đồng và dị biệt ở bình diện thực hành của
tín ngưỡng này.
Có thể nói, điểm chung lốn nhất của tín ngưỡng này ở
cư dân Bắc Bộ, Trung Bộ và Nam Bộ là có sự kết hỢp giữa
tư tưởng và nghi lễ của Phật giáo với triết lý dân gian. Nói
cách khác, đó là tư tưởng từ bi bác ái của nhà Phật hoà kết
với triết lý tình thương của người Việt, dù sự biểu đạt ở
mỗi vùng miền có nét độc đáo riêng.
ở Bắc Bộ, thờ cúng Cô hồn có lẽ chỉ mang một nét
nghĩa chủ đạo là tình cảm nhân văn, cho nên quan niệm về
đặc tính của thế giới Cô hồn rất khác dân biển Quảng Nam
- Đà Nẵng. Sự khác biệt này biểu hiện rõ qua danh xưng
và một sô" hành động nghi lễ. Trước nhất là danh xưng. Cư
dân Bắc Bộ cho rằng, Cô hồn là những hồn ma đói khát
lang thang, những vong hồn vô thửa nhận, phải chịu thân
phận cướp cháo lá đa. Những đôi tượng này hiển linh nên
phải đưỢc thờ cúng. Tuy nhiên, có thể thấy sự thò cúng
- 1 s e