Page 158 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 158
Ọ tuuì hê Ịyaiiịị ịịiao Itì các sứ thần tiêu hiêii... 159
ổn định tình hình đất nước.
Đến thời vua Lê Thần Tông, tình hình kinh tế chính
trị nước ta không còn cường thịnh như trước nên tiến cống
tượng vàng Liễu Thăng là một gánh nặng cho nhân dân ta.
Giang Vãn Minh quyết tâm làm cho vua Minh phải bỏ tục lệ
này.
Hôm đó là ngày khánh giỗ nhà vua, sứ giả các nước đều
đã đến đông đủ cả nhưng riêng sứ thần nước Nam thì không
thấy. Vua Minh lúc này là Minh Tư Tông (Chu Do Kiểm,
tức vua Sùng Trinh) rất tức giận, lập tức sai người sang đòi
ông qua để hỏi nguyên do. Khi quân lính đến nơi, họ thấy
ông đang ôm mặt khóc và miễn cường đi theo bọn họ đến
yết kiến nhà vua. Vua Minh có ý trách ông vô lễ, Giang Văn
Minh quỳ xuống mà tâu rằng:
- Thần thấy xót xa trong dạ. Vì vậy mà không thể nào
tham dự được cuộc vui.
Nói xong, ông lại khóc ầm lên. Vua Minh bỗng bật cười,
ông lại nói tiếp:
- Chúng tôi tự biết việc dự lễ khánh thọ là hệ trọng,
vắng mặt thật là điều trọng tội, kính xin thánh hoàng lượng
thứ cho. Nguyên do chỉ vì hôm nay lại đúng vào ngày giỗ tổ
của thần. Thần đưỢc nhận trọng trách đi sứ xa quê hương
lâu ngày, gia đình ờ quê thì neo đơn, đến ngày giỗ tổ mà
không thắp được cây hương tưởng niệm.
- Tưởng làm sao chứ như thế thì việc gì phải khóc - vua
Minh nói. Cũng đáng khen cho nhà ngươi biết giữ hiếu
kính với tổ tiên. Nhưng nếu là giỗ cha, giỗ mẹ thì còn có thể
được, chứ ông tổ xa xôi như vậy thì có gì đáng phải băn
khoăn cho lắm. Người khuất, chuyện xa đã đến mấy đời, thì
cũng có thể “miễn nghị”.