Page 153 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 153

154 r,i MÌcìì   V iêt ]^ơỉn  - íỉầt  ntrởí', < 0/1 níỊirờt ■

           Kinh.  Hành  tành  dài  như vậy đã làm  tiểu  hao sức lực con
           người đã 70 tuổi như Phùng Khắc Khoan.
               Sau đây là cảnh sứ bộ Đại Việt do Phùng  Khắc  Khoan
           là chánh  sứ khi  ở Yên  Kinh  dưới  ngòi  bút  miêu  tả  của  sứ
           thần Triều Tiên là Lý Chi Phong:
               “Sứ thần họ Phùng tên  là Khắc Khoan, tự hiệu là Nghị
           Trai, tuổi ngoại 70, hình dáng lạ lùng, răng nhuộm đen, tóc
           vận  thành  búi, áo dài, ống tay rộng.  Khăn  đội  trên  đầu  thi
           lấy cả khổ vải đen  trùm  lên  đầu như dáng khăn ông sư, để
           một  nửa  rủ  về  đằng  sau  xuống  quá  vai.  ông  họ  Phùng,
           người  tuy  đã già, sức  còn  khỏe,  thường đọc  sách, viết  sách
           luôn luôn...” (Trích Hậu chí của Lý Chi Phong, do Trần Văn
           Giáp dịch).
               Sứ  bộ  Phùng  Khắc  Khoan  đến  Yên  Kinh,  tạm  trú  ở
           quán  Ngọc  Hà  trong  5  tháng liền  mà  không được bàn  đến
           việc  chính  là  sang  xin  cầu  phong  cho  vua  Lê  Thế  Tông.
           Chánh  sứ Phùng  Khắc  Khoan  phải  chịu  sự khinh  thị  của
            nhà Minh.  Sách lược ngoại giao của ông đã được thực hiện:
            nói khéo và lời hay. Hoàn cảnh của Phùng Khắc Khoan  lúc
            đó có những khó khăn:  tuy là sứ giả của nhà Lê, nhưng nhà
            Minh chưa công nhận vua Lê, chưa đặt quan hệ ngoại giao.
           Chức  sứ giả  của  Phùng  Khắc  Khoan  chưa  phải  là  “chính
            danh”,  nhà  Minh  không  phải  tiếp  đón  ông  như các  sứ giả
            bình  thường khác. Có thể các đại thần trong triều chưa biết
            đến  sứ giả  nhà  Lê sang cầu  phong và vua  Minh  cũng chưa
            biết  là  do  bọn  quan  lại  trực  tiếp  làm  việc.  Cho  nên  Phùng
            Khắc  Khoan  có  dâng  biểu  cũng  không  thể đến  tay các  đại
            thần hoặc vua Minh được.
               Bằng  sở  trường  của  mình,  ông  đã  có  quan  hệ  văn
            chương với quan  lại nhà Minh, ông đả nắm được tinh thần
            cốt yếu của thơ nhà Minh đương thời, đàm đạo văn chương,
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158