Page 149 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 149

150  T ú   sách  V ièt  ì^ain  - (hu nước,  con  n^ười

            Lê Quang  Bí  tại  ải  Nam  Quan  có  hai  ông  thượng  thư đầu
            triều trong đó có Lại bộ Thượng thư kiêm Đông Các đại học
            sĩ Giáp Hải, thời ấy người ta vẫn quen gọi là ông Trạng Kế.
                Trong Đại Nam quốc sử diễn ca có những câu:
                      “Thuần Phúc sai Thượng thư Giáp Hải
                      Đi lên miền biên giới Lạng Sơn
                      Đón Lê Quang Bí sứ thần
                      Phải đi mười tám năm tròn tới nay”.
                Chẳng  hay trong cuộc đón,  ông Thượng  thư Giáp Hải
            và ông Tiến sĩ kiêm sứ thần  Lê Quang Bí có vồn vã ôm siết
            lấy  nhau  nhưng  tấm  gương  trung  trinh  tiết  tháo  của  Lê
            Quang Bí dường như đã để lại  nhiều dấu ấn sâu đậm cho vị
            Thượng  thư  triều  Mạc?  Năm  1573,  Giáp  Hải  được  cử giữ
            chức Tuyên  Phủ  đồng  tri,  lên  ải  Nam  Quan  cùng quan  lại
            nhà Minh thương nghị giám sát biên giới.
                Với  những  lý  lẽ sắc  bén,  giải  pháp  thông  minh,  khiến
            người Minh phải nể phục, kính trọng, thường chỉ gọi ông là
            Giáp Tuyên  phủ chứ không gọi  tên.  Giáp Hải là người giỏi
            bang  giao  từ  mệnh  đã  năm  lần  đưỢc  triều  đình  giao  cho
            trọng  trách  đi  sứ, ba  lần  nắm  ấn  quan  to.  Ngoài  việc  bang
            giao,  mỗi  lần  tiếp sứ hay mỗi  lần  đi  sứ ông  thường có  thói
            quen làm thơ ghi lại.
                Bây  giờ xin  trở  lại  với  những vần  thơ của  sứ thần  tiết
             tháo Lê Quang Bí. về đến Tổ quốc, Lê Quang Bí được Mạc
             Hậu  Hợp  phong  cho  chức  Thượng  thư,  lại  phong tước  Tô
             Xuyên hầu, ví ông với vỊ trung thần nhà Hán là Tô Vũ.
                Trong thời gian đày đọa ở đất khách quê người hết Nam
             Ninh,  rồi Yên  Kinh,  Lê Quang Bí với sự thông tuệ vốn  có
             lại  cẩn  trọng  siêng  năng  có  lẽ  đả  lưu  lại  nhiều  trước  tác?
             Nhưng tiếc thay chỉ còn ít bài trong tập thơ mà ông gom lại
   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154