Page 145 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 145
146 T ú sách V ié t No/Ii - dất nước, con nìỊirời ’
Nghe vậy, vua Minh vừa muốn thử tài, vừa muốn hại
người nước Nam, ra chiếu: “Nếu sứ thần nước Nam là người
hay chữ thì hãy giúp thiên triều chép lại thiên “Vi chính”
trong sách “Luận ngừ” mới bị thất lạc”. Nguyễn Sư Mạnh
nhận lời và hỏi lại: “Đại vưctng cần thiên “Vi chính” trong
bao nhiêu ngày?”. “Trong 30 ngày phải hoàn tất”, vua Minh
nói và hạ lệnh cho sứ thần nước Nam không được ra khỏi
dinh thự trong 30 ngày, đồng thời cho ngươi theo dõi, chắc
mẩm Nguyễn Sư Mạnh không làm nổi.
Lạ thay, gần hết thời hạn quy định mà không thấy sứ
thần làm gì, chỉ ngồi đánh cờ. Đến ngày thứ 25, vua Minh
sai người nhắc nhở, Nguyễn Sư Mạnh trả lời: “Ngày mai
thần sẽ viết”. Đến ngày thứ 29, ông đã đưa thiên “Vi chính”
cho vua Minh. Nhận sách, vua Minh khen sứ thần có trí
nhớ tuyệt vời, sách chép lại y như bản chính, chỉ có chữ
“công” thừa một dấu chấm. Vua Minh hạch tội, Nguyễn Sư
Mạnh khảng khái nói: “Nếu thần viết thừa dấu chấm thì
chắc chắn bản gốc của thượng quốc cũng thừa”. Vua Minh
cho đem bản gốc ra so sánh thì y như lời Nguyễn Sư Mạnh,
chữ “công” cũng thừa dấu chấm thật.
Phục tài, vua Minh không lý gì để làm hại sứ thần nước
Nam, lại phong cho ông chức thượng thư của Trung Quốc.
Bốn chữ “Lưỡng quốc thượng thư” được khắc tại từ đường
họ Nguyễn cổ Đô nhắc đến công lao của nhà ngoại giao đại
tài Nguyễn Sư Mạnh.
Từ đó, Nguyễn Sư Mạnh được nhà Lê tin dùng và được
ban quốc tính (họ của vua), được gả công chúa và phong
chức Vinh lộc Đại phu, trông coi Viện Hàn lâm, kiêm Đông
các Đại học sĩ. Tuy vậy, ông vẫn sống giản dị, cửa nhà đơn
sơ, tài sản không có gì đáng giá. ông thọ 82 tuổi.
http://lichsuvn.info/forum/showthread.phpPt=19037