Page 120 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 120

(^unn  ỉiị'  Itíìiìiị ựíí/o rù  rát'  sứ llhìn //Vf/ liicu.  .  1 !2 1


                Khói tan Hàm Cốc cung châu lạnh
                Tuyết rã Hồng Món đấu ngọc không
                Thua chạv giời XUI đường Trạch Tả
                Quav về đất lấp nèo Giang Đông
                Năm năm lăn lộn hoài công cốc
                Còn được V Ù I   trong má Lỗ Công.

           Việc Hồ Tông Thốc đi sứ Sang Trung Quốc, khi đi qua
       đền  Hạng Vũ  trên bờ sông Ô Giang có đề một bài thơ là sự
       thật. Còn qua giai thoại có vẻ hoang đường là việc Hồ Tông
       Thốc đàm luận  với Hạng vỏ trong  Tnivền kv mạn lục do bài
       thơ trên, càng cho thấy được lài làm thơ của Hồ Tông  rhốc.
       Cũng qua đó đê nói lên tài biện bạch, giỏi việc đời, tính tình
       thẳng thắn, lòng nhân  đạo  trong đối  nhân  xử thế, biết  tình
       biết  nghĩa, biết  Ic phái  trước mọi  viộc, đồng thời  cũng biểu
       hiện khí phách của sứ thần Việt Nam.
           2. Sửa thơ Vương Bột
           Vương  Bột  một  trong những  nhà  thơ xuất sắc thời  đầu
       Đường  (650-675),  tác  giả  bài  thơ  “Đằng  Vương  các”  nổi
       tiếng.  Ngoài  ra  tương  truyền  sau  ông bị  chết đuối trên  một
       con sông trên đường đi thảm cha đang làm quan ở Giao Chi
       thì từ đó trên khúc sông này mỗi khi đêm khuya thanh vắng
       thường vang lên hai câu thơ rất được người đời ưa thích, cho
       là tuyệt tác:
                “Lạc hà dữ cỏ lộ tề phi.
                Thu thuv cộng trường thiân nhất sắc"
           Dịch nghĩa: Ráng chiều với con cò Ic loi cùng bay.
                      Nưởc thu cùng trời xanh một màu.
           Trên  đường  đi  sứ qua  khúc  sông  này,  nghe  câu  chuyện
       trên, Hồ Tông Thốc liền đứng ra đầu mũi thuyền, nói: Hà tất
   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125