Page 190 - Phòng Và Chữa Các Loại Đau Đầu
P. 190
MẤT NGÔN NGỮ
- Những rối loạn phát âm, gọi là loạn vận ngôn
(dysarthrie) là do những tổn thương của những
đường dẫn truyền vận động tháp hay ngoại vi (ví
dụ: trạng thái giả hành tuỷ, xơ cột bên teo cơ);
những tổn thương ngoại tháp (ví dụ: bệnh
Parkinson, bệnh Wilson); tổn thương của tiểu não
hay những đường dẫn truyền tiểu não (ví dụ: teo
tiểu não, xơ cứng rải rác).
- Những rối loạn ngôn ngữ trong những trạng thái
lú lẫn (démence) trong đó tồn tại những tổn
thương ở hai bên, không khu trú.
- Những rối loạn ngôn ngữ trong những bệnh loạn
thần không có những tổn thương giải phẫu bệnh
lý được xác định.
- Những rối loạn về thực hành ngôn ngữ (ví dụ: nói
lắp (bagaiement), nói ngọng (dyslalie), đọc lắp
(dyslexie).
Về mức độ mất ngôn ngữ, người ta đánh giá:
- Nặng: khi bệnh nhân hầu như hoặc hoàn toàn
không giao tiếp được với những người xung quanh
bằng ngôn ngữ.
- Nhẹ: khi họ còn có khả năng hoàn thành ý định
hoặc chỉ làm được dang dở hay đảo ngược trong
quá trình thực hành nghề nghiệp và gây ra những
xung đột nặng nề trong đòi sông gia đình.
Trên lâm sàng, mất ngôn ngữ thường là vấn đề phức
tạp, nhiều khi rất khó hiểu, cần được khám xét từng
bước, có hệ thông, rồi cùng với những triệu chứng thần
kinh khác (bán liệt, bán manh, ...) xác định chẩn đoán
khu trú và bản chất của những tổn thương não.
1. Cơ chế của ngôn ngữ
Người ta nhận biết được cơ chế của ngôn ngữ là dựa
vào những kết quả nghiên cứu đối chiếu lâm sàng - giải
190