Page 223 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 223

ĐỀ 44




          I. Phắn đọc hiểu

                             Tại sao tôi không trở lại Việt Nam?
          Anh Matthew Kepnes,  một blogger du lịch noi tiếng, chia sẻ về chuyến đi tới
      Việt Nam trên tờ Huffmgton Post:
          Khi  du  lịch  tới Đông Nam Ả,  mọi người  thường quan  tâm  nen  bạn  sẽ tới.
      "Khắp mọi nơi",  tôi đã nói như vậy. Đó là chuyến phiêu lưu gần đây nhất của tôi
      tới khu vực này.
          Tuy nhiên,  tôi sẽ bỏ qua  Việt Nam.  Sau những trải nghiệm  ở đây vào năm
      2007,  tôi  sẽ không  bao  giờ quay  lại  đất  nước  này  nữa.  Không  bao  giờ.  Một
      chuvến  đi công tác hay một cô  bạn gái cỏ  thế buộc tôi phải trở lại đây nhimg
      trong tương lai mà tôi có thê hoạch định, tôi sẽ không bao giờ trở lại đây.
          Không một ai muốn trở lại nơi họ đã bị đoi xử tồi tệ. Khi tôi ở Việt Nam,  tôi
      đã bị làm phiền, bắt chẹt, bị gạt, bị đối xử toi tệ.
          Tôi gặp nhĩmg người bán hàng rong cố bán đắt cho tôi.  Có một người phụ
      nữ bán bảnh mì từ chối trả tôi đủng so tiền thừa, người bán đồ ăn bán đắt gấp 3
      lần cho tôi dù tôi đã nhìn thấy những hành khách khác trả bao nhiêu tiền,  người
      lái xe taxi gian lận đồng hồ bẩm cây số trên đường đưa tôi ra bến xe bus. Khi tôi
      mua áo phông ở Hội An,  ba người phụ nữ đã cổ giữ tôi ở cửa hàng của họ cho
      tới khi tôi mua một thứ gì đỏ, thậm chí, họ đã kẻo cả ảo tôi.
          Trong chuyến đi ở vịnh Hạ Long, người dẫn tour không chuắn bị nước uống
      trên  tàu  và cho quá  nhiều  người lên  tàu.  Bởi vậy,  những người đặt phòng đơn
      bỗng thấy mình có bạn chung phòng, thậm chí, ngủ chung giường.
          Một trong những trải nghiệm  tồi tệ nhất của  tôi là ở đồng bằng sông Cửu
      Long.  Tôi bất một chiếc xe bus quay về thành phố Hồ  Chi Minh.  Tôi khát nước
      nên  mua  một loại nước uổng phố biến  ở  Việt Nam gom  nước,  chanh  và  đường
      đựng trong tủi nilon.  Bạn có thể thấy loại nước uống này ở khẳp nơi,  đặc biệt là
      ở các trạm  trung chuyên.  Tôi đi tới chỗ một người bán  cạnh xe bus  và chỉ vào
      loại nước tôi muốn  mua.  Cô ấy nhìn  tôi và gật đẩu.  Người phụ nữ này băt đâu
      pha nước,  quay sang phía bạn của mình,  nói gì đó,  cười,  nhìn tôi cười,  rõ ràng
      cô ẩy không cho tất cả các loại nguyền liệu vào nước.  Tôi biêt mình tôi đã ngang
      nhiên bị lừa gạt.

                                                                                 223
   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228