Page 208 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 208

‘‘Phải chi mình được sống trong ngôi nhà đỏ nhỉ!  Chắc là tuyệt lắm,  cậu thầm
         nghĩ.  Roi cậu thả hồn  hình dung ra những đồ dùng trong ngôi nhà.  Neu có thế
         trang trí những cửa số bằng vàng như thế thì han  đổ đạc  trong nhà cũng phải
         sang trọng lắm.  Cậu tự hứa một ngày nào đó nhất định mình sẽ đến  thăm  ngôi
         nhà lộng lẫy ấy.
             Một buổi sáng,  cha cậu bảo cậu hãy ở nhà để ông làm việc một mình.  Hiếm
         khi có dịp rảnh việc thế này, cậu lập tức gói bảnh mì đem theo và băng qua cánh
         đồng, hướng thẳng tối ngôi nhà có những chiếc cửa sổ bằng vàng.
             Đen quả trưa,  cậu đã đứng ngay trước ngôi nhà.  Cậu tẩn ngần  tưởng mình
         đi nhầm.  Ngôi nhà này chẳng có chiếc cửa sổ bằng vàng nào hết!  Thay vào đó
         chi là một căn nhà tồi tàn,  loang lo màu scm,  được quây kín  bằng hàng rào đo
         nát.  Cậu bé bước đến cảnh cửa treo tẩm màn rách tả tơi và đưa tay lên gõ. Một
         cậu bé trạc tuoi cậu ra mở cửa.  Cậu bé mới đến hỏi:
             -  Có phải ngôi nhà này có những khung cửa so bằng vàng không?
             -  Tớ hiếu rồi cậu bé kia đáp rồi mời cậu ngồi lên hiên nhà.  ơ  đó,  cậu nhìn
         lại phía ngôi nhà của mình và trông thấy ánh nắng chiều rọi chiếu,  khiển những
         khung cửa sổ trở nên óng ảnh như được làm bang vàng.
                {Hạt giống tâm hồn, Nhiều tác giả, tập 2, NXB Tổng hợp TP HCM, 2013)
             Từ gợi ý của câu chuyện trên, anh (chị) hãy viết bài văn bàn luận về câu nói
         của Douglas lerrold: Hoa hạnh phúc mọc ngay bên cạnh chủng ta,  chứ đâu cần
         phải đi hải ở vườn người.

             Câu 2. Đọc hai đoạn văn sau;
              “Con Sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trừ tình,  đầu tóc chân tóc
         an  hiện  trong mây  tròi  Tây Bắc  bung nở hoa  ban  hoa gạo  tháng hai  và  cuồn
         cuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân.  Tôi đã nhìn say sưa làn mây mùa xuân
         bay trên Sông Đà,  tôi đã xuyên qua đám mây mùa thu mà nhìn xuống dòng nước
         Sông Đà.  Mùa xuân dòng xanh  ngọc bích,  chứ nước Sông Đà không xanh màu
         xanh  canh  hến  của Sông Gãm,  Sông Lô.  Mùa  thu nước Sông Đà  lừ lừ chín  đỏ
         như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa,  lừ lừ cái màu đỏ giận dữ ở một người
         bất mãn bực bội gì mỗi độ thu về”.

                                                 {Người lái đò Sông Đà - Nguyễn Tuân )
              “Từ Tuần  về đây,  sông Hương vẫn đi trong dư vang của  Trường Sơn,  vượt
         qua một lòng vực sâu dưới chân núi Ngọc Trản đế sắc nước trở nên xanh thắm,
         và từ đó nó trôi đi giữa hai dãy đồi sừng sững như thành quách,  với những điếm


         208
   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213