Page 92 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 92

Dư iưóHậ Ihòl Crưnậ Vươnq


            được trễ nải”. Hai chị em đểu ghi lời mẹ dạy, sớm hôm
            luyện tập, mong có dịp báo đển nợ nước.
                 Một hôm  có  đoàn  buôn  ngựa đi  qua trang,  một
            con ngựa đen cao lớn, đuôi quét đất, bờm dày như đám

            mây  đen,  chợt  lồng  lên,  không  ai  bắt  nổi.  Con  ngựa
            chạy tới cổng trang trại họ Hồ, tung vó đá đất, gia nhân
            nhà Hổ công bắt giữ hộ  những người lái  ngựa mà bắt
            không được.  Nàng Hồ Để thấy tiếng huyên náo,  chạy
            ra. Con ngựa đen đang chổm lên, quẩn nát cả vườn hoa
           gần cổng trang. Một người gia nhân bị con ngựa đá hậu
           nằm  lăn  trên  mặt  đất,  nhưng con  ngựa quẩn  dữ quá,
           không ai vào cứu được người gia nhân ấy đưa ra.

                 Nàng Hồ Đế bèn xắn cao tay áo rảo bước đến bên
           con ngựa, vươn tay ấn đấu ngựa xuống. Con ngựa lổng
           lộn lắc đầu,  bờm bay cuồn cuộn,  hất  tung vó sau vẫn

           không thoát nổi bàn tay của Hồ Để. Hổ Đế nhẹ nhàng
           nhảy lên minh ngựa, giật nhẹ dây cương. Ngựa tung vó
           trước,  chợt ngẩng cao đấu  hí một tiêng dài, vụt lao đi
           như bay.  Một lúc sau  Hổ Để dong ngựa quay lại,  nét
           mặt vẫn  tươi  tỉnh  như  thường.  Mọi  người  vui  mừng
           reo vang.  Người  trùm phường buôn  ngựa  nhìn  ngắm
           Hồ Đế thấy tướng mạo khác thường, hỏi biết Hổ Để là
           con nhà tướng,  liển kính trọng dâng con  ngựa đen ấy

           cho  Hổ  Để.  Hổ  Để không nhận.  Người  đó  nói:  “Nữ
           anh hùng phải được con chiến mã hay mới có thể vùng
           vẫy được trong thiên hạ.  Để con ngựa này vể tay quân
           đô  hộ  ngoại  tộc  kia  chẳng hóa  lại  làm  lợi  cho  chúng

                                   92
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97