Page 89 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 89

n^uycn Khắc Xưcmậ

            Những  người  của  đổng  bằng  Thiên  Bản  đứng
       trước  núi  rừng  hoang  dại  cảm  thấy  thiên  nhiên  lớn

       lao biết bao còn họ thì nhỏ yếu. Họ như bị rừng nuốt
        chửng.  Rừng đe dọa và thách  thức.  Nhưng người  mẹ
        bốn con trong bọn họ nói: “Chúng ta ở lại đây và rừng

       sẽ che chở chúng ta!”. Từ đó, rừng chịu thua ý chí của
        người mẹ, phục tùng và che chở cho người mẹ.
             Những  người  của  đồng  bằng  đốn  đầy  đúng vào

        lúc lá khô vàng trải đẩy mặt đất và hoa giẻ thơm rừng.
        Khi rừng rời rợi xanh lộc non và lá rừng mướt xanh mỡ
        màng thi một trại mới được dựng lên,  nhà sàn mái lá.

        Người mẹ đặt tên trại mới theo họ của bốn đứa trẻ. Trại
        mới có tên là trại Mai.
             Người  mẹ  nói:  “Làm sao  mà ăn  mãi  củ  rừng và

        thịt rừng? Chúng ta hãy rủ dân động cũ cùng chúng ta
        làm nương và trồng lúa”. Mọi người vui vẻ làm theo lời
        người mẹ.  Đất rừng trinh nguyên, đất đen tơi xốp dày

        mùn lá trổ mấm lúa mới xanh mơn mởn.
              Con  người  cũng  như  lúa,  gặp  đất  tốt  và  được
        chăm bón  thì  lên  nhanh và khỏe.  Ngày lui  tháng tới,

        các con của Nàng Hoa đểu đã lớn khôn.
             Năm  mà Mai  Đạt lên hai  mươi hai  tuổi  thì  dân

        châu Nga Sơn đểu đã quy phục người mẹ bốn con. Các
        chiến hữu của Nàng Hoa từ Thiên Bản và Hoa Lư tim
        đến với nàng.  Họ chờ đợi hội giết giặc đã bảy năm rổi


                                89
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94