Page 95 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 95
nậu^ln Kbấc Xưcmậ
không với tới, lại được dần tin yêu, đó cũng là điểu
đáng mừng. Nhưng chúng ta đầu phải tìm chốn yên
thần, mà phải tính đến mưu đổ đại sự. Vậy các con có
kê' sách gì hay nói cho mẹ nghe”. Hổ Hác hăng hái thưa;
“Dán động đểu thạo tên nỏ lại ưa sự đánh nhau. Ta cứ
nói rõ đại nghĩa cho họ rồi kéo quán lên đánh phá châu
lỵ, bắt trói ngay thằng châu úy lại, thê' là các động đểu
quy phục theo ta. Việc lớn lo gì chẳng thành?”. Bà Bạch
và Hổ Để đểu cười. Hổ Để suy nghĩ một lúc rồi thưa
với mẹ: “Em con nói cũng có phẩn đúng. Thê' nào mà
chả có lúc trói châu úy, phá châu lỵ. Nhưng đó là việc vể
sau. Con nghĩ lúc này phải kê't giao hào kiệt, xây dựng
nghĩa quân, không biết ý mẹ thế nào?”. Bà mẹ nói: “Ý
con rất hay. Vùng Thiên Sớ này đất rộng mà hiểm, dần
thuần hậu chất phác, phóng khoáng không chịu mọi sự
ràng buộc cho nên giặc Hán cũng không gò thắt được.
Đó là những điéu thuận lợi cho ta. Mẹ thấy dân các
động đểu thiếu muối ăn, phải đốt nứa mà ăn tro để
lấy chất mặn, lại thiếu cả chỉ thêu và dao, cuốc. Vậy
chúng ta phải mở con đường vượt qua Tam Đảo trở
vê' bên quê đem những thức đó vê' bên này rồi dựa vào
đó mà đi lại các động, con nghĩ thế nào?”. Các con đểu
vui mừng, khen mẹ tài giỏi, mưu trí. Ba mẹ con cùng
cười. Bấy giờ Hổ Hác nhận cùng gia nhân trở vể bên
quê đem hàng sang Thiên Sớ. Còn Hổ Để cùng hai gia
nhân gái sẽ đem hàng đi đến các động đổi lấy gạo, lấy
gà để thăm dò tinh hình và kết giao với các chúa động.
95
------------