Page 97 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 97

nqu^cn Khấc Xưc^iiậ


       bà chúa động. Người này cũng tinh khôn và chịu khó,
       được  Hồ  Để và Hổ  Hác hướng dẫn tận tình.  Hồ  Để,
       Hổ Hác ân cẩn tiếp đón mọi người, lấy năm gian lò rèn

       bên suối Mai làm nơi gặp mặt với những người có chí
       khí, cùng mưu những việc khuấy nước chọc trời.
            Công  việc  đang  thuận  chiểu  như  ngọn  lửa  mới
       nhen mà được gió thi bà Bạch Thị Phương bị bệnh mất.
       Hai chị em Hổ Để vật vã khóc lóc. Dần động Lão Mai

       ai cũng thương tiếc bà mẹ hién từ. Nhiểu chúa động và
       những người quen biết xa gần đến viếng tang. Năm ấy
       Hồ Để vừa tròn hai mươi tuổi.
            Một đêm,  bà chúa động Lão Mai cho vời Hổ Để

       mà  nói:  “Nhân  dân  ta  vẫn  đổn  rằng  ai  bắt  được  con
       voi  trắng chéo  ngà của  núi  rừng Thiên  Sớ  thì sẽ được
       làm vua Thiên Sớ, con có nghe nói chuyện ấy không?”.
       Hổ  Để gật đấu  thưa:  “Đó là  lời  ngoa truyển  mà thôi,
       người ta còn nói đó là “voi thẩn” nữa kia. Nhưng đã ba
       năm  nay con  ở  đất  này,  đi  đã  nhiểu  động,  chưa  thấy
       chúa  động  nào  nói  đã  từng  được  nhìn  thấy voi  trắng
       chéo  ngà bao giờ”.  Bà chúa động hạ thấp giọng:  “Có,

       chính chổng ta được nhìn thấy nó rồi, và những người
       theo chồng ta được nhìn voi trắng hãy còn. Con voi đó
       không có đàn, không rõ nó ẩn náu ở đầu. Thỉnh thoảng
       cũng có  người gặp  nó  nhưng chưa ai săn được. Vả lại
       dân  Thiên  Sớ  vẫn  tin  rằng  đó  là  bộ  hạ  của  thẩn  núi,
       cũng không ai dám động đến nó!”. Hổ Để lại hỏi: “Đã

       nói là voi của Sơn thấn sao còn nói ai bắt được nó sẽ làm
                               97
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102