Page 68 - Bài Văn Mẫu
P. 68

.V

         Đôi chân  mày rộng  của  anh  cán  bộ  cứ nhướng  lên giữa  trán,  không  hiểu
      chuyện gì.  Bà con cô bác ở dưới bàn tán lao xao. Anh cán bộ hỏi Việt:
         - Hai em là chị em ruột ?
         - Dạ,  nhà em ở ấp Một,  em mười tám,  chị Chiến em mười chỉn.

         Việt dòm chị,  mình dửng đâu có  thua chị,  tuy tóc chị có  cao hdn mình một
      chút thật.
         Chị Chiến nói:
                                                                               ỉ
         -  Đến  Tết này nó  mới được mười tấm anh à I Em nói để em đi trước,  nó  ở
      nhà,  thủng thẳng để chú Năm em thu xếp rồi hãy đi,  mà nó không chịu.
         Anh cán bộ  nhìn hai bộ  mặt bầu bầu cùng một khuôn  có  hai cái chót mũi
      hdi hớt lên của chị em  Việt,  rồi cười:
         - Ba má có đi đây không em ?
         - Dạ không.

         - Ba má em chết rồi.  - Chị Chiến nói thêm cho rõ.
         Anh cán bộ  đã  cầm  viết rồi lại đặt xuống.  Từ dưới sân,  chú Năm bước lên.
       Chú nheo mắt nhìn chị em  Việt, rồi nói với anh cán bộ:
         -  Tôi xin có  một câu  với đồng chí huyện đội.  Hai đứa cháu tôi nó  một lòng
       theo Đảng như vậy,  tôi cũng mừng.  Vậy xin trên cứ ghi tên cho cả hai.  Việc lớn

       ta tính theo việc lớn,  còn việc thỏn mỏn trong nhà tôi thu xấp khắc xong.
         Đúng là kiểu nói và giọng điệu “rặt” Nam Bộ của một nông dân yêu nước.
         Chiến  và  Việt có  những  điểm  chung  nhưng  cũng  có  những  nét  riêng  thể
      hiện tính cách của mỗi người.  Chiến với vai trò  là chị nên suy nghĩ chín chắn
      hơn và ăn nói cũng chững chạc hơn, cố tỏ rõ cái “uy” của người trên. Còn Việt
      là  em, tuy chỉ kém  chị  một tuổi  nhưng tính  nết vẫn  còn trẻ  con,  bồng  bột và
      hiếu  thắng.  Đoạn văn  tả  cuộc  nói chuyện  giữa  hai  chị  em  chứng tỏ  nhà văn
      nắm rất vững tâm lí của từng nhân vật:
         Cũng ngay đêm ấy,  về  tới nhà,  trước khi ngủ,  chị Chiến từ trong buồng nói
       với ra với Việt:
         -  Chủ  Năm  nói mầy  với  tao  đi kì này là  ra  chân  trời mặt biển,  xa  nhà  thì
       ráng học chúng học bạn,  thù cha mẹ chưa trả mà bỏ  về là chú chặt đầu.

          Việt lăn kềnh ra ván,  cười khì khì:
         - Chị có bị chặt đầu thì chặt chớ chừng nào tôi mới bị.


                                                                             67
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73