Page 67 - Bài Văn Mẫu
P. 67

bom  đạn  cày  xới...  Nét đặc  biệt thứ  hai  là  trong  khung  cảnh  ấy,  chỉ có  một
      mình chiến sĩ Việt bị thương nặng và lạc đơn vị. Tác giả tả khu rừng xa lạ chìm
      trong  bóng  đêm  mênh  mông  qua  cảm  nhận  của  Việt  -  một chàng  trai  nông
      thôn đồng bằng  Nam  Bộ vừa bước qua tuổi thiếu  niên và mới tham  gia chiến
      đấu:  Đêm nữa lại đến.  Đêm sâu thăm  thẳm,  bắt đầu từ tiếng dế gáy u u cao
      vút mãi lên...  Một sự vắng lặng như từ trên trời lao xuống chạy từ cổ Việt,  lan
      dài cho tới ngón chăn...  Bóng đêm  vắng lặng và lạnh lẽo bao tròn lấy Việt,  kéo
      theo đến cả con ma cụt đầu vẫn ngồi trên cây xoài mổ côi và thằng chỏng thụt
      lưỡi  hay nhảy nhót  trong  những  đêm  mưa  ngoài  vàm  sông,  cái  mà  Việt  vẫn
      nghe các chị nói hồi ở nhà,  Việt nằm thở dốc...

         Nguyễn Thi miêu tả khung cảnh trận đánh đang diễn ra ỏ phía xa qua cảm
      nhận  của Việt trong tình  huống  bị thương  nặng và  đang  cố tìm  về với đơn  vị
      của mình. Việt hình dung và phán đoán diễn biến của trận đánh qua sự nghe
      ngóng, nhận xét về các loại tiếng súng khác nhau: Một loạt đạn súng lớn vàng
      vẳng  dội đến  ẩm  T trên  ngọn  cây.  Rồi  loạt  thứ hai...  Việt ngóc dậy.  Rõ  ràng
      không phải  tiếng pháo  lễnh  lãng  của giặc.  Đó  là  những  tiếng nổ quen  thuộc,
      gom  vào một chỗ,  lớn nhỏ  không đều,  chen  vào đó  là  những dây súng nổ vô
      hồi  vô  tận.  Súng  lớn  súng  nhỏ  quyện  vào  nhau  như tiếng  mõ  và  tiếng  trống
      đình  đánh  dậy  trời dậy đất hồi Đồng  khởi.  Đúng  súng  của  ta  rồi I  Việt muốn
      reo lên. Anh  Tánh chắc ở đó,  đdn  vị mình ở đó.  Chà,  nổ dữ, phải chuẩn bị lựu
      đạn  xung phong  thôi /...  Tiếng mảy bay  vẫn gầm  rú  hỗn loạn  trên cao...  Kèn
      xung phong của chúng ta đã nổi lên.  Lựu đạn ta đang nổ rộ...

         Chất  Nam  Bộ  đậm  đặc  nhất là  ở  đoạn  Việt hồi tưởng  cảnh  đêm  mít tinh
      ghi tên tòng quân và cảnh  hai chị em  bàn  bạc suốt đêm  để thu  xếp chuyện
      gia đình  trước  lúc  lên  đường  nhập  ngũ.  Nhờ  thông  thuộc  ngôn  ngữ và  cách
      ăn  nói  mộc  mạc  của  người  nông  dân  Nam  Bộ  nên  các  chi  tiết,  hình  ảnh,
      nhân vật... hiện lên trên trang viết của Nguyễn Thi chân thực, tự nhiên, sống
      động  khiến  cho  người đọc có  cảm  giác  như mình  đang  được chứng  kiến  sự
      việc diễn  ra trước mắt:  Trong đêm  mít tinh để ghi tên  thanh  niên  tòng  quân,
      trước mặt bà  con cả xã,  đèn sáng rực,  anh cán bộ của huyện đội vừa dứt lời,
      cả hai chị em  Việt giành nhau chạy lên.
         -  Tôi tên là  Việt, anh cho tôi đi bộ đội với.

         Chị Chiến đứng sau  Việt,  thở:
         - Đề nghị mấy anh xét cho.  Nó là em tôi mà cái gì nó cũng giành...


      66
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72