Page 138 - Những bài Làm Văn 12
P. 138
Truyền thống văn hoá, quan niệm về cội nguồn sự sống của ông cha ta
nay cũng bị giặc tàn phá, hủy diệt. Hỏi còn tội ác nào lớn hơn?
Nhà cửa, đất đai, ruộng vườn bị giày xéo tan hoang, con người cũng tan
tác, chia li, phiêu dạt không biết những nơi nào... Cuộc sống thường ngày
của người dân thể hiện qua hình tượng mẹ già còm cõi với gánh hàng rong
trên vai cũng bị giặc chà đạp không thương tiếc. Bài thơ không chỉ là nỗi đau
của một người mà còn là của cả quê hương, lớn hơn nữa là nỗi đau của đất
nước đang quằn quại dưới gót giày quâri xâm lược.
Cũng với đề tài đất nước, quê hựơng nhưng cảm hứng của Nguyễn Đình
Thi trong bài thơ Đất nước lại khác. Nhà thơ suy ngẫm về đất nước trong hiện
tại và quá khứ khổ đau, tủi nhục: Nước Việt Nam từ máu lửa, Rũ bùn đứng dậy
sáng lòa, từ sau Cách mạng tháng Tám 1945. Tâm hồn nhà thơ rộng mở đón
nhận niềm vui to lớn của đất trời giải phóng. Đứng giữa núi rừng bao la của
chiến khu Việt Bắc, nhà thơ như reo như hát lên niềm hạnh phúc tột cùng ấy:
Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa.
Điệp khúc là của chúng ta cứ ngân nga, vang vọng giữa cỏ cây, sông núi.
Tất cả những gì thân yêu, quen thuộc trên đất nước này đều là của chúng ta.
Còn gì sung sướng, tự hào hơn bốn tiếng ấy sau hàng trăm năm nô lệ, dân
tộc ta phải đổ bao máu xương mới giành được chủ quyền.
Cái thế đứng của nhân vật trữ tình trong bài thơ này là thế đứng của con
người tự do kiêu hãnh ngẩng cao đầu. Đất nước bội phần tươi đẹp vì đã về
tay ta. Đoạn thơ với nhạc điệu rộn ràng, hình ảnh nối tiếp hình ảnh, quán
quýt hoà quyện vào nhau tạo nên vẻ đẹp phong phú của đất nước Việt Nam
sau ngày độc lập. Các dòng thơ liên kết chặt chẽ cùng làm nổi bật lên ý
nghĩa: niềm kiêu hãnh, tự hào của người dân Việt Nam về chủ quyền độc
lập, tự do, về đất nước quê hương ngàn lần tươi đẹp.
Có được mùa thu đẹp hôm nay, nắm chủ quyền tự do độc lập trong tay,
chúng ta không thể không nghĩ đến sức mạnh đã làm nên nó. Đó chính là
truyền thống bất khuất bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc:
137