Page 140 - Những bài Làm Văn 12
P. 140

cộng  khổ,  chia  ngọt  sẻ  bùi  của toàn  Đảng,  toàn  dân,  cùng  chung vai  gánh
  vác sự nghiệp giải phóng dân tộc:

                           Mình về,  có nhớ chiến khu
                     Miếng cơm chấm muối,  mối thù nặng vai ?
                           Mình về,  rừng núi nhớ ai

                     Trám bùi để rụng,  măng mai để già.
                           Mình đi,  có nhớ những nhà
                     Hắt hiu lau xám,  đậm đà lòng son.
     Hình  ảnh thiên  nhiên tươi  đẹp được nhà thơ Tố Hữu  miêu tả với tình cảm
  ưu  ái  đặc  biệt.  Mỗi  tên  đất,  tên  núi,  tên  sông  đều  gắn  liền  với  chiến  công
  oanh liệt của quân dân ta;

                           Ai về ai có nhớ không ?
                     Ta về ta nhớ Phủ  Thông,  đèo Giàng
                           Nhớ sõng Lô,  nhớ phố Ràng

                     Nhớ từ Cao-Lạng,  nhớ sang Nhị Hà...
                           Những đường  Việt Bắc của ta
                     Đêm đêm rầm rập như là đất rung
                           Quân đi điệp điệp trùng trùng

                     Ánh sao đẩu súng bạn cùng mũ nan.
                           Dân công đỏ đuốc từng đoàn
                     Bước chân nát đá,  muôn tàn lửa bay.

                           Nghìn đêm thăm thẳm sương dày
                      Đèn pha bật sáng như ngày mai lên.
     Trên khắp các nẻo đường Việt Bắc, đàu đâu cũng sục sôi khí thế hào hùng
  của  cuộc  kháng  chiến  toàn  dân,  toàn  diện.  Ta  đánh  giặc  bằng  tất  cả  sức
  mạnh  tinh  thần  của quá  khứ và  hiẹn  tại.  Nhưng  bước chân  rầm  rập của  bao
  đoàn quân điệp điệp,  trùng trùng toả ra mọi chiến trường làm  rung chuyển đất
  đai,  sông  núi.  Toàn  quân  đánh  giặc,  toàn  dân  đánh  giặc:  Dân  công đỏ  đuốc
   từng  đoàn,  gánh  gạo,  gánh  đạn  ra  hoả  tuyến.  Hình  ảnh  Bước  chân  nát  đá,
  muôn  tàn  lùa  bay...  Đèn pha  bật sáng  như ngày mai lên vừa đậm  chất sử thi
  vừa dồn dập âm điệu như một khúc ca hùng tráng.  Không  một trở  lực nào có
  thể ngăn cản  nổi bước chân của cả  một dân tộc anh  hùng đang tiến  lên  phía


                                                                        139
   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145