Page 133 - Những bài Làm Văn 12
P. 133

kết thành  một bài thơ hoàn chỉnh.  Nếu trái tim  nhà thơ lạnh  lùng, vô cảm  thì
     không bao giờ có  được thơ hay.  Những chữ viết ra trên trang giấy chỉ là  một
     mớ ngôn từ trống rỗng và nhạt nhẽo.

        Không  thực  sự  rung  động  trước  vẻ  đẹp  của  mùa thu,  Nguyễn  Du  không
     thể viết được những câu thơ mà mỗi chữ đều như châu,  như ngọc:
                              Long lanh đáy nước in trời
                      Thành xây khói biếc,  non phơi bóng vàng.
                                               (Truyện Kiểu)
        Nếu  không nhập thân vào nỗi đau  rnuÔQ thuở của người phụ  nữ trong chế
     độ  phong  kiến, nhà thơ không thể thốt ra tiếng  kêu thương đầy nước mắt xót
     xa, ai oán:
                             Đau đớn thay phận đàn bà!

                           Kiếp sinh ra thế biết là tại đâu ?
                                               (Văn chiêu hồn)
        Phải  Sống  gắn  bó,  hoà  nhập  với  thiên  nhiên  đến  mức  nào  thì,Nguyễn
     Khuyến mới có được những bài thơ mùa thu bất hủ - những bức tranh mùa thu
     mượt  mà,  tươi  tắn  của  làng  quê  Bắc  Bộ  mà  ai  cũng  yêu  thích  và  mến  mộ.
     Phải  sống  say  mê,  rạo  rực,  phải  để  toàn  thân  thể và  tim  óc  run  rẩy  tựa  dây
     đàn thì  Xuân  Diệu  mới  có  những  phút xuất thần  để  sáng  tạo  nên  những  bài
     thơ tình trác tuyệt cho đời {Vội vàng,  Giục giã,  Thơ duyên,  Nguyệt cẩm...).
        Sự  kết  hợp  hài  hoà  giữa cảm  xúc  và  lí trí trong  thơ  là  hết sức  cần  thiết.
     Đúng như đặc trưng của nó, thơ thiên về tình cảm. Nhà thơ biểu lộ nhận thức,
     tư tưởng,  thái  độ  trước con  người  và  cuộc  đời  thông  qua  hình  tượng  thơ  mà
     hình  tượng  ấy  lại được  xây dựng  bằng  cảm  xúc trữ tình  của  người cầm  bút.
     Nhưng nếu có thêm chất suy ngẫm trong đó thì thơ sẽ có độ sâu và sức rung
     động mạnh mẽ hơn.
        Cho  nên,  từ  những  sự  việc  rất  bình  thường  của  cuộc  sống,  các  nhà  thơ
     thường rút ra được những chiêm nghiệm, triết lí sâu sắc. Trước cảnh đốt pháo
     ngày Tết, Tú Xương chua chát nhận xét:  Thiên hạ xác rồi còn đốt pháo,  Nhân
     tình trắng thế lại bôi vôi.  Sống trong xâ hội tôn thờ đồng tiền,  Nguyễn  Du ghê
     sợ thay trước ma lực kinh khủng của nó:  Trong tay sẵn có đồng tiền,  Dầu lòng
     đổi trắng thay đen khó gì!
        Xưa, ông bà ta nói:  ở đâu âu đấy,  Đất lành chim đậu... Nay, dựa trên quy
     luật tình  cảm  của con  người,  Chế  Lan  Viên  khái  quát thành  những  câu  thơ


     132
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138