Page 127 - Những bài Làm Văn 12
P. 127
Nam Dân chủ Cộng hoà. Cuối năm 1946, thực dân Pháp trỏ mặt tái chiếm
nước ta. Hưởng ứng lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến chống Pháp của Chủ
tịch Hồ Chí Minh, Nguyễn Đình Thi cùng đông đảo văn nghệ sĩ đã rời Thủ đô
lên chiến khu Việt Bắc, đóng góp sức mình vào công cuộc kháng chiến gian
khổ và ác liệt để bảo vệ chủ quyền độc lập, tự do thiêng liêng mà dân tộc ta
phải đổ bao xưdng máu mới giành lại được. Trong bài Nhận đường, Nguyễn
Đình Thi đã khẳng định vai trò to lớn của cuộc kháng chiến đối với sự thay đổi
nhân sinh quan, thế giới quan của tầng lớp văn nghệ sĩ và quá trình phát triển
của nền văn nghệ mới: Văn nghệ phụng sự kháng chiến, nhưng chính kháng
chiến đem đến cho vàn nghệ một sức sống^mởi. Sắt lửa mặt trận đang đúc nên
nền văn nghệ mới của chúng ta.
'Giữa những năm đầu bộn bề gian khổ của cuộc kháng chiến chống thực
dân Pháp, Đảng ta vẫn quan tâm xây dựng một nền văn nghệ mới đậm đà
tính dân tộc và đại chúng. Trong một lần gặp gỡ với các văn nghệ sĩ ở chiến
khu Việt Bắc, Hồ Chủ tịch nhấn mạnh: Văn hoá nghệ thuật cũng là một mặt
trận. Anh chị em là chiến sĩ trên mặt trận ấy. Thấm nhuần lời dạy của Bác, các
văn nghệ sĩ sử dụng ngòi bút của mình giống như khẩu súng của người lính
ngoài mặt trận. Họ luôn có mặt ỏ những điểm nóng, những trận đánh ác liệt...
và họ đã tìm thấy trong cuộc sống sản xuất, chiến đấu gian khổ nhưng hào
hùng rủa dân tộc nguồn cảm hứng mãnh liệt, giúp họ sáng tạo nên những tác
phẩm làm rung động trái tim người đọc.
Văn nghệ phụng sự kháng chiến bởi văn nghệ là một bộ phận hữu cơ của
kháng chiến, được coi là phương tiện tuyên truyền hữu hiệu, là vũ khí sắc bén
góp phần tiêu diệt quân thù. Tiếng nói của văn nghệ luôn gắn bó với đời sống
phong phú, sôi nổi của quân dân ta đang hăng say sản xuất và chiến đấu.
Cuộc kháng chiến chính nghĩa của dân tộc tác động rất lớn tới việc nhậri
đường của tầng lớp văn nghệ sĩ. Phần lớn văn nghệ sĩ đã chọn con đường
cách mạng, con đường kháng chiến mà Đảng và Bác là người dẫn đường chỉ
lối. Khi vận mệnh quốc gia lâm vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc, văn nghệ sĩ
phải hướng ngòi bút của mình đến những đề tài nóng bỏng nhất, cấp thiết
nhất liên quan tới số phận của cả dân tộc. Đó là chủ đề kháng chiến và số
phận cũa cộng đồng. Đối với họ, trong hoàn cảnh lịch sử cụ thể này thì mọi lo
lắng, băn khoăn về “cái tôi”, về hạnh phúc cá nhân đều bị đẩy lùi ra đằng
sau^Trước mắt họ là sự nghiệp kháng chiến cứu nước đòi hỏi trách nhiệm của
mỗi công dân.
126