Page 121 - Những bài Làm Văn 12
P. 121
Rừng thu trăng rọi hoà bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.
Bài Kỉnh gửi cụ Nguyễn Du mà nhà thơ Tố Hữu viết trong một chuyến
công tác đặc biệt vào tuyến lửa miền Trung thời kì máy bay Mĩ ném bom
miền Bắc có thể coi là một ví dụ tiêu biểu cho tính dân /ộc trong thơ ông:
Nửa đêm qua huyện Nghi Xuân
Bâng khuâng nhớ Cụ thương thân nàng Kiều...
Hỡi lòng tê tái thương yêu
Giữa dòng trong đục, cánh bèo lênh đênh
Ngổn ngang bên nghĩa bên tình
Trời đêm đâu biết gũi mình nơi nao ?
Ngẩn ngơ trông ngọn cờ đào
Đành như thân gái sóng xao Tiền Đường!
...Tiếng thơ ai động đất trời
Nghe như non nước vọng lời nghìn thu
Nghìn năm sau nhớ Nguyễn Du
Tiếng thương như tiếng mẹ ru những ngày.
Hỡi Người xưa của ta nay
Khúc vui xin lại so dây cùng người I
Sông Lam nước chảy bên đồi
Bỗng nghe trống giục ba hồi gọi quân...
Thơ Tố Hữu dễ thuộc, dễ nhổ và đi sâu vào lòng người bằng con đường
ngắn nhất, bởi các vấn đề quan trọng của dân tộc, của đất nước đều được
nhà thơ thể hiện bằng tiếng nói sâu thẳm, đằm thắm của con tim xúc động
chân thành và những giao cảm tinh tế với Cái Đẹp. Tố Hữu đã kết hợp nhuần
nhị hai yếu tố cách mạng và dân tộc cho nên đúng như quan niệm của ông:
Thơ là chuyên tri âm tri kĩ. Thơ là một điệu hồn đi tìm những hồn đồng điệu.
Những thành quả đáng kể của sự nghiệp thơ ca Tố Hữu đã góp phần làm
phong phú thêm thơ ca tiếng Việt của dân tộc ta vốn đã giàu và đẹp.
120