Page 159 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 159
không may. Nhớ lần sinh đấu lòng, thai nhi yếu quá, do ảnh hưởng căn
bệnh sốt rét kinh niên của tôi, nên cháu đã mất khi mới chào đời. Anh và
tôi buổn lắm và rất mong muốn có được một mụn con, nhưng do hoàn
cảnh công tác phải xa nhau luôn. Rồi anh lại được Trung ương Đảng triệu
tập ra Việt Bắc học tập, dự một số cuộc Hội nghị. Để chuẩn bị cho anh lên
đường, tôi chỉ có 24 tiếng đồng hổ ở bên anh.
Từ giữa đường Trường Sơn, dưới những cơn mưa rừng như trút nước,
thú dữ rắn rít muỗi mòng như chực sẵn, anh đã tranh thủ viết vội lá thư
gửi vế cho tôi. Tôi hiểu trong lòng anh thông cảm sâu sắc niềm khao khát
được làm mẹ của người phụ nữ, nhứt là hoàn cảnh của tôi, nên mới viết
được những lời lẽ giản dị mà rất cảm động khuyên tôi đừng “quá buồn”
nếu phải “chậm có con một chút”, “công cuộc kháng chiến, công việc Đảng
còn bao nhiêu bộn bế... đồng bào còn đồ khổ...”. Đọc thơ anh viết rất ngắn,
mà tôi cảm thấy như trong mình có một sức sống đang bừng dậy.
Tình sâu nghĩa nặng
Tin thắng trận từ Điện Biên Phủ như làn gió mạnh đem đến cho mọi
người niềm vui chiến thắng tràn ngập. Hiệp định đình chiến được ký kết
tại Genève. Cách mạng chuyển sang giai đoạn mới.
Từ chiến khu Việt Bắc, anh trở vê' miến Nam trong nỗi mừng gặp lại
đổng bào, đổng chí, người thân, nhưng với nhiêu lo toan trước nhiệm vụ
mới, nặng nề, phức tạp. Đảng và Bác Hồ đã lường trước tình hình khó
khăn của miến Nam sau thời hạn chuyển quân tập kết.
Trong khi đông đảo cán bộ, bộ đội lên đường ra Bắc, anh khẩn trương
mở những lớp huấn luyện cấp tốc bồi dưỡng số cán bộ ở lại, chuẩn bị lực
lượng chuyển sang hình thái đấu tranh mới.
Anh vừa làm Bí thư Thành ủy Sài Gòn vừa có chân trong Thường vụ Xứ
ủy Nam bộ, cùng với một số đổng chí khác trực tiếp lãnh đạo phong trào
cách mạng ở Nam bộ.
Đế quốc Mỹ thay chân thực dần Pháp đưa Ngô Đình Diệm lên nắm
quyền, ra sức khủng bố trắng, lê máy chém đi khắp thành thị nông thôn
gieo rắc đau thương, tang tóc và sức đè nén càng nặng thì sức bật lòng căm
thù càng cao.
158