Page 19 - Nguy Cơ Đánh Trùng Thuế
P. 19
khi tính toán giá trị thông thường, cơ quan điều tra cần xác
định các khoản chi phí hành chính, chi phí bán hàng, chi phí
chung và lợi nhuận, trên cơ sở số liệu thực tế và mức phân bổ
sản phẩm và sản lượng bán của nhà sản xuất trong điều kiện
thương mại thông thường. Trong trường hợp số liệu thực tế
không sử dụng được, tiểu đoạn (i) – (iii) của Điều 2.2.2 quy
định các phương pháp thay thế cho việc xác định những chi
phí và lợi nhuận đó.
Điều 2.4 đã quy định một quy tắc chung rằng việc “so
sánh công bằng” phải được thực hiện khi so sánh giá trị thông
thường và giá xuất khẩu. Nó cũng chỉ rõ rằng “các khoản
giảm trừ” phải được tính đến đối với những sự khác biệt mà
ảnh hưởng tới khả năng so sánh giá đồng thời quy định một
danh sách không đầy đủ những yếu tố để cấu thành khoản
được giảm trừ đó. Điều 2.4 cũng bao gồm những quy định
trong việc quy đổi tỷ giá khi so sánh giữa giá xuất khẩu và
giá trị thông thường và cũng chỉ ra rằng biên độ phá giá
thường phải dựa trên cơ sở so sánh giá trị thông thường bình
quân gia quyền với giá xuất khẩu bình quân gia quyền hoặc
trên cơ sở so sánh giá của từng giao dịch. Việc so sánh giá
của từng giao dịch thể hiện một sự thay đổi đáng kể trong
thông lệ của một số Thành viên đối với Đạo luật vòng đàm
phán Tokyo, mà so sánh bình quân gia quyền của giá trị
thông thường với giá xuất khẩu của từng giao dịch, phương
pháp này được biết đến là phương pháp “quy về không” với
kết quả là làm tăng biên độ phá giá. Phương pháp tính này
hiện nay đã bị cấm một cách rộng rãi từ một số phán quyết
của Cơ quan Phúc thẩm của WTO (Appellate Body).
19