Page 50 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 50
ta tiêu thụ những sản phẩm thủ công do chính tay họ làm
ra. Baron, một học giả người Pháp, trong cuôn sách Mieu
thuật vương quốc An Nam đã viêt: “Tât cả cac thư hang
bày bán ở đô thị đều bán riêng ở từng phô, mà môi pho lại
dùng cho một, hai hay nhiều làng mà chi có những người
làng ấy mới được phép mở cửa hàng tại đây”.
Chẳng hạn như nghề đồng (phố Hàng Đồng) là của dân
làng Đại Bái, cầu Nôm (Hà Bắc) nghề thêu làm lọng (phố
Hàng Lọng) là của dân làng Quất Động (Thường Tín Hà
Nội) nghề bạc (phố Hàng Bạc) là của người làng Châu Khê
(Hải Dương), nghề mành (phố Hàng Mành) là của người
làng Giới Tó (Bắc Ninh), nghề quạt (phố Hàng Quạt) là của
dân Đào Quạt (Hải Dương), nghề khảm (phố Hàng Khay)
là của người Chuôn Ngọ (Phú Xuyên, Hà Nội)... Nhu cầu
xã hội cũng là yếu tố kích thích nghề nghiệp tồn tại và phát
triển. Do nhu cầu viết chiếu, sác, lệnh của nhà nước quân
chủ Đại Việt mà dân làng Nghĩa Đô có nghề làm giấy sắc
rồng, để cung cấp giấy cho nhu cầu hành chính của quan
lại, thi cử của sĩ phu, nhu cầu viết kinh in ấn của sư sãi. Và
dù có nhọc nhẳn vất vả bao nhiêu để làm ra những tờ giấy
lệnh, giấy hội thì các cô gái làng Bưởi (Yên Thái) vẫn thấy
vui vẻ trong lòng:
Dám xin nho sĩ đừng cười
Vì em làm giấy cho người đề thơ
Mọi tầng lớp trí thức, thương nhân, thợ thủ công, các xứ
hội tụ về kinh đô cũng như các đô thị để đua khéo đua tài.
54