Page 230 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 230

xương  xin  trả  lại  cho  tôi).  Câu  nói  này  có  nghĩa
      rằng xin giao cho nhà sư đứa trẻ  (máu,  thịt) này,
      nhưng  cũng  xin  trả  lại  cho  gia  đình  tôi  sự  hiểu
      biết (mắt) và một cơ thể đầy đặn (da) và cứng cáp
      (xương).  Theo  phong  tục  chỉ  những  bé  trai  mới
      được  cha  mẹ  gửi  cho  nhà  chùa  các  bé  gái  thì
      không.  Các  nhà  sư cũng  vậy.  Trong chùa  Khmer
      không  có  sư  nữ.  Người  Khmer  giải  thích  rằng:
      Theo kinh nhà Phật thì từ thòi đức Thích Ca  mói
      đắc  đạo  thì  mô-đai  min  (người  mẹ  kế)  của  đức
      Thích  Ca  đã  xin  ngài  mấy  lần  mới  được  ngài
      đồng ý cho xuất gia bởi ngài đã nhìn thấy sự khổ
      hạnh của người đi tu không thích hỢp vói phụ nữ.
      Trưóc khi nhập Niết bàn đức Thích  Ca có trối lại
      rằng  việc  đi  tu  của  sư  nữ  mấy  trăm  năm  sau  sẽ
      không  tồn  tại  nữa.  Lời  đức  Thích  Ca  quả  nhiên
      ứng nghiệm.
          ở  chùa,  đứa  trẻ  được  học  chữ  Khmer  và  tiếng
      Pa-li  với  mẫu  tự  Săng-sơ-crit.  Chữ  Khmer  và  đặc
      biệt là tiếng Pa-li giúp đứa trẻ có thể nghe kinh và
      các  bài  thuyết  pháp  của  các  nhà  sư  trong  chùa.
      Đứa trẻ cũng được đọc kinh và lễ bái Tam Bảo.  Bộ
      kmh quan trọng nhất trong chùa là kinh Tam Tạng
      gồm:  (1) Po-rặ-sôt  (kinh  tạng);  (2) Po-rặ-ặ-pị-thom
      (luận tạng);  (3) Po-rẹ vị-nầy (luật tạng).  Ngoài việc
      học  hành,  những  đứa  trẻ  này  cũng  được  sai  làm
      các việc lặt vặt trong chùa.
          Ngày nay,  cùng vói nhà trường trong hệ thống
      giáo  dục  quốc  dân,  nhiều  ngôi  chùa  mở  lóp  dạy



                                                            229
   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235