Page 200 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 200

khởi  mừng  thầm  đến  mùa  thu  hoạch  lanh  được
     cắt  về  tước  lá,  phơi  khô.  Khi  cây  lanh  khô  kiệt
     được  tưóc  ra  để  lấy  sỢi  thì  người  tưốc  lanh  phải
     dùng  tay  bóp  vỡ  phần  giữa  cây  lanh,  chia  nhỏ
     lanh thành ba sỢi rồi tước xuôi về phía ngọn.  Đến
     phần  ngọn  lanh,  mỗi  sỢi  được  tách  ra  làm  đôi  để
     tước trở lại phần gô"c.  Như vậy,  mỗi cây lanh được
     tưóc  làm  sáu  sỢi  nhỏ,  người  Mông  gọi  người  tước
     lanh là lờu tua.
         Người ta đem những sỢi  lanh đã tước được đưa
     vào côi  giã  để được  những  sỢi  lanh  xoăn và  mềm.
     Xe lanh là công việc nôi các  sỢi  lanh vào với nhau,
     gôc nối với gổc, ngọn nôl với ngọn.  Các mẹ, các chị,
     các  em  gái  dù  xuông  chợ,  lên  nương  hay  đi  đâu
     cũng  mang  theo  mớ  sỢi  lanh  vừa  đi  vừa  nôl.  Việc
     làm này như một dấu hiệu xác định dân tộc người:
     Chị ấy là người Mông, em gái ấy là người Mông.

         Những  sỢi  lanh  sau  khi  nôl  được  cho  vào  chảo
     ngâm  cho  sỢi  mềm  trở  lại.  Khi  sỢi  đã  mềm,  lanh
     được  cuộn  lại  thành  từng  cuộn  lớn,  mấy  mẹ,  mấy
     chị  lại  ngồi  vào  xa  đánh  lanh  thành  từng  con  chỉ
     thật  tròn.  Con  chỉ  lanh  được  ngâm  vào  chảo  nước
     sôi có pha vào đó tro cây nghiên và tro cây dẻ.  Lúc
     vớt ra,  chỉ  lanh có  màu  ghi nhạt.  Sợi lanh  lại được
     ngâm  vào  chảo  nưóc  sôi  lần  nữa.  Lần  này  trong
     chảo có chê thêm sáp ong.  Sáp ong được bết vào sỢi
     lanh làm cho sỢi lanh thêm tròn, thêm bóng...

         Tấm  vải  lanh  đã  bền  lại  đẹp  không  thể  trộn
     lẫn loại vải khác.  Bản thân nó là một thứ thổ cẩm



                                                           199
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205