Page 92 - Lý Thường Kiệt
P. 92
BẠI CHIÊM-PHÁ TỐNG
bắt được mẹ và con Trí Cao. Chú lại sai người vào tận nước Đại Lý tìm Trí
Cao nữa. (TS 334).
Đối với Giao Chỉ, không những mục đích Chú là lấy lợi thu phục lại
Quảng Nguyên (TS 334 và TB 150), mà Chú còn tham vọng đánh lấy đất
Lý nữa. Nối lời tâu trên, Chú nói: "Tôi nay đã rõ chỗ quan yếu, thấu chỗ
lợi hại. Nếu không đánh bây giờ mà lấy Giao Chỉ đi, thì sau sẽ có điều lo
cho Trung Quốc".
Lời tâu ấy thật là xác đáng và tiên tri. Từ năm Trí Cao bị thua (1053),
Tiêu Chú được coi Ung Châu, tức là chỗ cuống họng vào đất nước ta. Một
mặt, Chú xin về triều để bày tỏ phương lược; một mặt, ngầm thi hành ý
định; lấy lợi nhử dân Quảng Nguyên, bảo ngầm chúng soạn binh giáp, trữ
lương tiền, tuyển lính mán, dạy cưỡi ngựa, bắn cung; dung nạp dư đảng
của Nùng Trí Cao và chiêu tập các du sĩ (TS 334 và TB 150).
Nhưng những quan trên Chú, như Lý Sư Trung, Tiêu cố, coi giữ
Quảng Tây, cho Chú hay sinh chuyện, nên thường gạt bỏ lời trình của Chú.
Với chính sách mưu chiến của Tiêu Chú, sự xích mích giữa Tống và Lý
ngày càng nhiều. Cho nên những biên sự, ngày trước chỉ vì biên lại gây nên,
sắp trở thành việc xung đột lớn giữa hai nước.
6. Việc động Tư Lầm
Lý Thánh Tông biết rõ ý định của Chú, đã phản ứng lại một cách mạnh
bạo. Nhiều việc bất hòa xảy ra ở vùng biên thùy, có tính cách quyết liệt hơn
trước. Sau đây sẽ kể vài ba.
Năm 1057, sứ ta là Mai Nguyên Thanh (VSL) đem hai "kỳ lân" qua
Quảng Châu, định cống vua Tống. Nói đến kỳ lân, đời xưa ở Á Đông, là một
việc rất quan hệ. Người Trung Quốc tin rằng chỉ khi có thánh nhân ra đời
và gặp vận thì kỳ lân mới hiện. Đến như Khổng Tử ra đời không gặp vận,
kỳ lân có hiện cũng chỉ là kỳ lân què! Vì lẽ ấy, các quan Tống cãi nhau sôi
nổi về việc kỳ lân của Giao Chỉ cống. Sánh TB còn chép rõ hình dáng con
vật ấy: "Hình như trâu, mình có da dày từng mảnh như giáp, đầu mũi có
sừng; hay ăn cỏ, quả, dưa. Cho ăn thì phải lấy gậy đánh nó mới ăn". Ta
99