Page 78 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 78
Cuối thế kỉ XI, ngƣời Arập đã làm đƣợc một thiên cầu bằng
đồng thau đƣờng kính 209 mm, trên đó có 47 chòm sao gồm
1015 ngôi sao.
c) Về địa lí học: Ngƣời Arập đã dùng phƣơng pháp cùng một
lúc lấy vị trí của Mặt Trời ở hai điểm trên mặt đất và tính đƣợc
1° của Trái Đất dài hơn 90km và chu vi của Trái Đất là
35.000km nhƣ vậy là gần đúng.
Do thƣơng nghiệp phát triển sớm, ngƣời Arập có điều kiện
đi đây đi đó nên từ thế kỉ IX Arập đã có một số tác phẩm mô tả
về Trung Quốc, Ấn Độ, Xri Lanca. Đến cuối thế kỉ X Arập còn
có một tác phẩm địa lí rất quan trọng, đó là quyển Địa chí đế
quốc Hồi giáo của Môhamét Al-Mucađaxi.
Vào thế kỉ XII, Arập có hai nhà địa lí học nổi tiếng là Al-
Iđrixi và Abu-Apđala Yacút. Theo yêu cầu của vua Xiri Rôgiê II
(Roger). Iđrixi đã viết một tác phẩm nhan đề là Sách của Rôgiê.
Trong sách này, ông chia Trái Đất làm 7 miền khí hậu, mỗi miền
lại chia làm 10 phần, mỗi phần có vẽ một bản đồ tƣơng đối chi
tiết.
Abu Apđala Yacút mặc dầu cuộc đời trải qua nhiều gian
truân nhƣng đã hoàn thành đƣợc một bộ sách địa lí rất dày.
Trong đó tập hợp hầu hết những hiểu biết về Trái Đất của thời
bấy giờ.
d) Về vật lí học: Nhà khoa học tiêu biểu nhất là AI Haitơham
sinh năm 965 và lĩnh vực ông có nhiều cống hiến là quang học.
Tác phẩm Sách quang học của ông đƣợc đánh giá là tác phẩm có
tính chất khoa học nhất thời trung đại. Ông giải thích đƣợc rằng:
"Hình thể của vật và con mắt ngƣời ta nhờ một vật trong suốt"