Page 317 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 317
v.v... và để có nhiều giáo sĩ cảm hóa nhân dân, nhất là đối với
những vùng mới chinh phục, Sáclơmanhơ rất chú ý đến việc
phát triển văn hóa giáo dục. Ông mở trƣờng học cung đình,
khuyến khích con em quý tộc theo học và mời các học giả nổi
tiếng ở Tây Âu đến giảng dạy.
Người đóng vai trò quan trọng nhất trong trường học
cung đình và cũng là người được Sáclơmanhơ đặc biệt ưu ái
là Anquyn (Alcuin, 735 - 804), một giáo sĩ người Anh. Chính
Anquyn đã nói về nhiệm vụ và mục đích của mình trong thư
gửi cho Sáclơmanhơ như sau:
"Thần xin cố gắng hết sức vào việc bồi dưỡng thật
nhiều người có khả năng phục vụ giáo hội thần thánh của
đức Chúa trời và để trang sức cho chính quyền của hoàng
đế.
Ngoài Anquyn còn có nhiều học giả các nước khác như
Pie, Paolô người Ý, nhà thơ Têôđunphơ (Theodulf), Êginha
(Eginhard) người Tây Ban Nha... Do vậy cung đình của
Sáclơmanhơ trở thành trung tâm học thuật của Tây Âu lúc
bấy giờ, thêm nữa trường học cung đình của Sáclơmanhơ
đã có ảnh hưởng rất lớn đối với việc nâng cao chất lượng
các trường học của giáo hội trong cả nước. Chính vì thế,
các nhà sử học phương Tây đã gọi phong trào học thuật này
là "Phong trào văn hóa phục hưng thời Carôlanhgiêng."
Tuy nhiên, về thực chất thì phong trào học thuật này vẫn lấy
thần học làm nội dung học tập chủ yếu, lấy cung đình và nhà thờ
làm trung tâm, khác hẳn với phong trào văn hóa phục hƣng lấy
thành thị làm trung tâm ở Ý sau này. Chính Anquyn đã nói rõ
vấn đề đó trong lời tựa của quyển sách ngữ pháp do ông biên
soạn nhƣ sau: