Page 316 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 316
phẩm này, ông chỉ ra rằng chỉ có ở thành phố của Chúa trời
(tức là Thiên đường) người ta mới được sống trong cảnh
sung sướng mãi mãi, còn ở thế giới trần tục này thì đầy rẫy
tội ác và đau khổ. Vì vậy, muốn giũ sạch mọi tội lỗi để sau
khi chết linh hồn được cứu vớt và được lên thiên đường thì
phải ăn chay, sám hối, cấm dục, thoát li khỏi cuộc sống trần
tục, đi tu trong nhà tu kín. Hơn nữa, tất cả mọi thứ ở đời
đều do Chúa trời sắp đặt. Chỉ có những người bằng lòng
với số phận của mình, ngoan ngoãn phục tùng, một lòng tin
thờ Chúa thì mới mong được cứu vớt... Rõ ràng là quan
điểm đó rất phù hợp với lợi ích của giáo hội và chế độ
phong kiến. Do đó đã dược coi là nền tảng của hệ tư tưởng
và quan điểm đạo đức của giáo hội Kitô thời Trung đại.
Cùng với tình trạng kém phát triển về văn hóa giáo dục, sự
gieo rắc tư tưởng này đã có tác dụng kìm hãm rất lớn đối
với tư tưởng và tình cảm của nhân dân trong non mười thế
kỉ.
------------------------
1. Thời bấy giờ sách chép trên giấy da cừu, các giáo sĩ thường dùng
dao cạo hoặc cắt bỏ những nội dung không có lợi đối với giáo hội.
2. Các Mác, Phriđrich Ăngghen. Tuyển tập. Tập II NXB Sự thật
1981. Trang 205 – 206.
2. Cái gọi là "Văn hóa phục hƣng thời Carôlanhgiêng"
Tuy nói chung, trong suốt 5 thế kỉ thời sơ kì phong kiến,
nền văn hóa Tây Âu rất thấp kém, nhƣng riêng dƣới thời
Sáclơmanhơ thì có phát triển ít nhiều. Lúc bấy giờ, Phrăng phát
triển thành một đế quốc rộng lớn. Để có nhiều quan lại quản lí
các công việc của nhà nƣớc nhƣ tổ chức, tài chính, ngoại giao