Page 315 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 315
(1)
xén một cách không thƣơng tiếc . Việc đó càng làm cho nền
văn hóa Tây Âu bị suy sụp nghiêm trọng. Do vậy, Ăngghen đã
nhận định rằng:
"Thời Trung cổ đã phát triển trên một cơ sở hoàn toàn
thô sơ. Nó đã xóa sạch nền văn minh cổ đại, nền triết học,
chính trị, luật học cổ đại để lại bắt đầu tất cả ngay từ đầu.
Điều duy nhất mà nó mượn được của thế giới cổ đại đã diệt
vong là đạo Kitô và một số thành thị nửa tàn phá đã mất hết
nền văn minh cũ của chúng. Kết quả là, cũng giống như ở
tất cả những giai đoạn phát triển lúc ban đầu, bọn giáo sĩ
chiếm độc quyền trí dục và bản thân nền giáo dục cũng
mang một tính chất chủ yếu là thần học.
Trong tay giáo sĩ, chính trị và luật học cũng như tất cả
những khoa học khác vẫn chỉ là những ngành của khoa thần
học, và chính những nguyên lí thống trị trong thần học cũng
được áp dụng cho chính trị và luật học. Những giáo lí của
giáo hội đồng thời cũng là những định lí chính trị và những
đoạn kinh thánh cũng có hiệu lực trước mọi tòa án như là
(2)
luật pháp"
Song song với việc lũng đoạn về văn hóa giáo dục, giáo hội
còn tích cực truyền bá hệ tƣ tƣởng của đạo Kitô thời Trung đại
mà trong đó chủ yếu là chủ nghĩa cấm dục.
Người đặt cơ sở cho hệ tư tưởng này là Ôguxtin
(Augustin 354 - 430), giám mục xứ Híppôn (Ở nước Angiêri
ngày nay). Lúc bấy giờ đế quốc Rôma đang lâm vào tình
trạng khủng hoảng trầm trọng, có nhiều người cho rằng sở
dĩ như vậy là vì người Rôma theo đạo Kitô nên bị thần
trừng phạt. Ôguxtin bèn viết quyển "Thành phố của Chúa
trời" (La Cité de Dieu) để biện hộ cho đạo Kitô. Trong tác