Page 285 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 285
Quan điểm triết học chủ yếu của ông là: con ngƣời là do
thần xếp đặt nên con ngƣời phải làm tròn nghĩa vụ của mình dù
phải chịu đựng mọi khó khăn và thử thách.
Phái triết học đáng chú ý thứ hai thời Hy Lạp hóa là phái
Xinit (phái Khuyến nho).
Ngƣời đƣợc coi là kẻ sáng lập phái này là Ăngtixten
(Antisthene, 444 - 365 TCN), học trò của Xôcrát. Phái Xinít nảy
sinh trong giới trí thức nghèo khổ ở các thành thị lớn. Họ cũng
nhƣ Xôcrát, không làm nghề nghiệp gì cả, sống rất thiếu thốn,
coi sự nghèo khổ là một triết lí của cuộc sống. Do đó họ phản
đối tài sản, gia đình, luật lệ, đạo đức, chế độ nô lệ... Khẩu hiệu
của họ là trở về với tự nhiên, trở về với cuộc sống giản dị. Do
vậy phái này đƣợc những ngƣời tự do bất mãn với chế độ đƣơng
thời và nô lệ nghe theo.
Tuy ngƣời sáng lập ra phái Xinít là Ăngtixten, nhƣng đại
biểu nổi tiếng nhất lại là Điôgien (Điogene, 413 - 327 TCN), học
trò của Ăngtixten.
Điôgien sống hết sức khổ hạnh, để râu dài, ban ngày đi
chân đất khắp phố, tay chống gậy, vai mang bị, ban đêm về
ngủ trong một cái thùng rượu ở ngoại ô. Ông khinh thường
tất cả mọi người, mọi thứ và tự coi sứ mệnh chân chính của
mình là chi phối mọi người.
Tương truyền có lần ở Coranh, Alếchxăngđrơ đại đế
gặp Điôgien đang ngồi sưởi nắng buổi sáng bên vệ đường.
Alếchxăng hỏi: "Nhà triết học kia, ngươi có muốn yêu cầu
ta gì không?" Điôgien lạnh lùng trả lời: "Có, xin ngài đừng
che mặt trời của tôi". Nghe nói, sau đó Alếchxăngđrơ về nói
với những người thân cận rằng: "Nếu ta không phải là
Alếchxăngđrơ thì ta muốn làm Điôgien".