Page 135 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 135
do đó phần lớn thơ của Đỗ Phủ đều tập trung miêu tả những
cảnh bất công trong xã hội, miêu tả cảnh nghèo khổ và những
nỗi oan khuất của nhân dân lao động, vạch trần sự áp bức bóc lột
và xa xỉ của giai cấp thống trị. Ví dụ trong bài thơ "Từ kinh đô
về huyện Phụng Tiên" ông đã mô tả tỉ mỉ với dụng ý tố cáo cảnh
xa hoa phè phỡn của Đƣờng Huyền Tông, Dƣơng Quý Phi và cả
tập đoàn quý tộc ở Ly Sơn với những câu:
Bóng đèn ngọc chập chờn sáng rực
Quan Vũ lâm chầu chực đông sao!
Vua tôi sung sướng xiết bao
Kẻ ra bàn tắm người vào bàn ăn.
Làn mây khói lồng che mặt ngọc
Những nàng tiên ngang dọc thềm trong
Áo cừu điêu thử người dùng
Đàn vang sáo thét, não nùng sướng tai
Móng dò ninh người xơi rỉm rót
Thêm chanh chua, quất ngọt, rượu mùi.
Nhƣng tiếp sau đó ông nêu lên cảnh trái ngƣợc trong xã hội:
Cửu son rượu thịt để ôi
(2)
Có thằng chết lả xương phơi ngoài đường.
Những bài thơ có giá trị tƣ tƣởng và nghệ thuật cao nhƣ vậy
của Đỗ Phủ rất nhiều, vì vậy ông đƣợc đánh giá là nhà thơ hiện
thực chủ nghĩa lớn nhất đời Đƣờng.
Bạch Cư Dị (772-846) xuất thân từ gia đình địa chủ quan
lại, năm 26 tuổi đậu Tiến sĩ, đã làm nhiều chức quan to trong
triều, nhƣng đến năm 44 tuổi thì bị giáng chức làm Tƣ Mã Giang
Châu.
Bạch Cƣ Dị đã đi theo con đƣờng sáng tác của Đỗ Phủ, đã
làm nhiều bài thơ nói lên nỗi khổ cực của nhân dân và lên án giai