Page 131 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 131

2. Văn học

               Thời  cổ  trung  đại,  Trung  Quốc  có  một  nền  văn  học  rất

        phong phú. Từ thời Xuân Thu Chiến Quốc, văn học Trung Quốc

        đã bắt đầu phát triển. Đến thời Tây Hán tƣ tƣởng Nho gia đƣợc


        đề cao. Nho gia là trƣờng phái rất coi trọng việc học tập, vì vậy

        từ Hán về sau những ngƣời có thể cầm bút viết văn trong xã hội

        Trung Quốc rất nhiều. Đến thời Tùy Đƣờng chế độ khoa cử bắt


        đầu ra đời, trong đó văn chƣơng trở thành thƣớc đo chủ yếu của

        tài năng; do đó văn học Trung Quốc càng có những thành tựu

        lớn lao. Văn học Trung Quốc thời kì này có nhiều thể loại nhƣ


        thơ, từ, phú, kịch, tiểu thuyết..., trong đó tiêu biểu nhất là Kinh

        Thi, thơ Đƣờng và tiểu thuyết Minh - Thanh.

               a) Kinh Thi


               Kinh Thi là tập thơ ca đầu tiên và cũng là tác phẩm văn học

        đầu tiên của Trung Quốc, đƣợc sáng tác trong khoảng 500 năm

        từ đầu thời Tây Chu đến giữa thời Xuân Thu. Thời đó, thơ cũng


        là  lời  của  bài  hát.  Vì  vậy,  vua  Chu  và  vua  các  nƣớc  chƣ  hầu

        thƣờng sai các viên quan phụ trách về âm nhạc của triều đình

        sƣu tầm thơ ca của các địa phƣơng để phổ nhạc. Những bài thơ

        sƣu tầm, phần lớn đƣợc tập hợp lại thành một tác phẩm gọi là


        Thi. Trên cơ sở đó, Khổng Tử đã chỉnh lí lại một lần nữa. Đến

        thời Hán, khi Nho giáo đƣợc đề cao, Thi đƣợc gọi là Kinh Thi.

               Kinh Thi có 305 bài chia làm 3 phần là Phong, Nhã, Tụng.


        Phong là dân ca của các nƣớc tên gọi là Quốc Phong. Nhã gồm

        có hai phần gọi là Tiểu Nhã và Đại Nhã. Nhiều ngƣời cho rằng

        Tiểu Nhã là những bài thơ do tầng lớp quý tộc nhỏ sáng tác, Đại

        Nhã là những bài thơ do tầng lớp quý tộc lớn sáng tác. Còn Tụng


        bao gồm Chu Tụng, Lỗ Tụng và Thƣơng Tụng là những bài thơ
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136