Page 107 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 107
Đạo Bàlamôn đã truyền bá rộng rãi ở Ấn Độ trong nhiều thế
kỉ. Đến khoảng thế kỉ VI TCN, ở Ấn Độ xuất hiện một tôn giáo
mới là đạo Phật. Đạo Bàlamôn bị suy thoái trong một thời gian
dài.
b) Đạo Hindu (Ấn Độ giáo).
Sau một thời gian hƣng thịnh, đến khoảng thế kỉ VII, đạo
Phật bị suy sụp ở Ấn Độ. Nhân tình hình đó, đạo Bàlamôn dần
dần phục hƣng, đến khoảng thế kỉ VIII, IX đạo Bàlamôn đã bổ
sung thêm nhiều yếu tố mới về đối tƣợng sùng bái, về kinh điển,
về nghi thức tế lễ... Từ đó, đạo Bàlamôn đƣợc gọi là đạo Hinđu,
trƣớc đây ta hay gọi là Ấn Độ giáo.
Đối tƣợng sùng bái chủ yếu của đạo Hinđu vẫn là ba thần
Brama, Siva và Visnu.
Thần Brama đƣợc thể hiện bằng một hình tƣợng có 4
đầu để chứng tỏ thần có thể nhìn thấu mọi nơi. Bốn tập kinh
Vêđa chính là đƣợc phát ra từ 4 cái miệng của thần Brama.
Thần Siva đƣợc thể hiện thành hình tƣợng có mắt thứ
ba ở trên trán, luôn luôn cầm một cái đinh ba Siva thƣờng
cƣỡi bò hoặc ngồi trên tấm da hổ, có những con rắn hổ
mang quấn quanh cổ. Thần Siva là thần phá hoại những thứ
mà thần Brama sáng tạo ra, nhƣng Siva cũng có mặt sáng
tạo. Sự sáng tạo ấy đƣợc thể hiện qua hình tƣợng linga -
yoni mà nhân dân Ấn Độ sùng bái.
Liên quan đến thần Siva có nữ thần Kali (còn gọi là nữ
thần Pácvati), vợ của thần Siva và thần Ganêxa, con trai của
thần.
Nữ thần Kali (Pavacti) đƣợc thể hiện thành hình tƣợng
một phụ nữ mặt đen, miệng há hoác, lƣỡi lè ra. Nữ thần