Page 105 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 105

đã tập hợp thành một tôn giáo lớn gọi là đạo Bàlamôn. Nhƣ vậy,

        đạo Bàlamôn là một tôn giáo không có ngƣời sáng lập, không có

        tổ chức giáo hội chặt chẽ.

               Đạo Bàlamôn là một tôn giáo đa thần trong đó cao nhất là


        thần Brama. Đó là vị thần sáng tạo thế giới. Tuy vậy, có nơi cho

        thần Siva, vị thần phá hoại là thần cao nhất; có nơi lại cho thần

        Visnu, thần bảo vệ, thần ánh sáng, thần bốn mùa, thần làm cho


        nƣớc sông Hằng dâng lên và làm mƣa tƣới cho ruộng đồng tƣơi

        tốt  là  vị  thần  cao  nhất.  Do  vậy,  đến  những  thế  kỉ  đầu  công

        nguyên, đạo Bàlamôn chia thành hai phái là phái thờ thần Siva


        và phái thờ thần Visnu. Để thống nhất các phái đó, đạo Bàlamôn

        nêu ra quan niệm thần sáng tạo Brama, thần phá hoại Siva và

        thần bảo vệ Visnu tuy là ba nhƣng vốn là một.


               Ngoài  ra,  nhiều  loài  động  vật  nhƣ  voi,  khỉ  và  nhất  là  bò

        cũng là những đối tƣợng sùng bái của đạo Bàlamôn.

               Trong giáo lí của đạo Bàlamôn có một nội dung rất quan


        trọng, đó là thuyết luân hồi. Đạo Bàlamôn giải thích rằng linh

        hồn của con ngƣời là một bộ phận của Brama mà Brama là một

        tồn tại vĩnh hằng, cho nên con ngƣời tuy có sống có chết, nhƣng

        linh hồn thì còn mãi mãi và sẽ luân hồi trong nhiều kiếp sinh vật


        khác nhau. Những ngƣời giữ đúng luật lệ của tôn giáo và các

        quy tắc mà thần đã định sẵn cho mình thì kiếp sau sẽ đƣợc đầu

        thai thành ngƣời cao quý, trái lại thì sẽ càng khổ cực, thậm chí sẽ


        bị đầu thai làm chó lợn và những động vật bẩn thỉu.

               Về mặt xã hội, đạo Bàlamôn là công cụ đắc lực bảo vệ chế

        độ đẳng cấp ở Ấn Độ.

                       Trƣớc khi đạo Bàlamôn ra đời, trong quá trình tan rã


               của  chế  độ  công  xã  nguyên  thủy  của  ngƣời  Arya,  chế  độ
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110