Page 101 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 101
năm thì thêm 1 tháng nhuận. Các nhà thiên văn học Ấn Độ cổ
đại đã biết đƣợc quả đất và mặt trăng đều hình cầu, biết đƣợc
quỹ đạo của mặt trăng và tính đƣợc các kì trăng tròn trăng
khuyết. Họ còn phân biệt đƣợc 5 hành tinh Hoả, Thủy, Mộc,
Kim, Thổ; biết đƣợc một số chòm sao và sự vận hành của các
ngôi sao chính.
Tác phẩm Thiên văn học cổ nhất của Ấn Độ là quyển
Xitđanta (Siddhantas) ra đời vào khoảng thế kỉ V TCN.
2. Về Toán học: Ngƣời Ấn Độ có một phát minh tƣởng rất
bình thƣờng nhƣng kì thực là một phát minh vô cùng quan trọng,
đó là việc sáng tạo ra 10 chữ số mà ngày nay đƣợc dùng rộng rãi
trên thế giới.
Vào thế kỉ VIII, ngƣời Arập nhờ dịch tác phẩm
Siddhantas mà học tập đƣợc chữ số Ấn Độ. Từ Arập, hệ
thống chữ số này đƣợc truyền sang châu Âu, do đó những
chữ số này thƣờng bị gọi lầm là chữ số Arập.
Tƣ liệu sớm nhất về những chữ số này là các bia đá của
Axôca khắc từ thế kỉ III TCN. Tuy nhiên con số 0 đƣợc thấy
sớm nhất trong một tài liệu Arập năm 873, sau đó 3 năm
mới thấy trong tài liệu Ấn Độ. Mặc dầu vậy, ngƣời ta vẫn
cho ràng, số 0 cũng do ngƣời Ấn Độ sáng tạo.
Nhận đƣợc về tầm quan trọng của hệ thống chữ số này,
cũng nhƣ tính chất vĩ đại của việc phát minh ra hệ thống chữ
số, nhà bác học Pháp Laplaxơ (Laplace, 1749 - 1827) viết:
"Chính nhờ Ấn Độ mà chúng ta học đƣợc phƣơng pháp
tài tình chỉ dùng có mƣời chữ mà viết đƣợc đủ các số, mỗi
chữ vừa có một trị số tuyệt đối, vừa có một trị số tùy theo vị
trí của nó. Ý đó tế nhị mà quan trọng, ngày nay chúng ta cho