Page 545 - Không Phải Huyền Thoại
P. 545
5 4 4 KIIÔNG PHẢI HUYỀN TI lOẠl
Chủ nlìà tưoã cười nói mấy lòi chào nlìững chiến sĩ trở lại Điện Biên
thăm chiến trường xưa, rồi tiếng trống chiêng nổi lên. Một đoàn thiếu nữ
rực rỡ sắc màu, xuất hiện ở cửa vừa múa vừa hát tiến vào nhà theo nlìị
trống. Ngôi nlrà phút chốc biến thành một đêm liên hoan đầy màu sắc
và thanh âm.
Chị chủ nhà nhiệt từih mở cuộc bằng bài hát đầu tiên để chào khách
như muốn gián tiếp giới thiệu giọng hát và một thòi son sắc của mìrứi.
Các cô gái bắt đầu chuốc rượu. Đố ai ngồi đây có thể từ chối một chén
rượu mòi. Tiếng chống, tiếng chiêng nhịp nlìàng ru khách và chủ trong
một điệu nliạc say mê. Mọi người tạm dẹp chén, bát sang một bên đứng
lên theo chân các cô gái hòa trong một điệu xòe.
Tôi chợt nhớ tới một câu thơ:
Anh đi một ngàn đêm
Dề mang lại cho em
Một ngày không sợ hãi...
Không ai muốn ròi khỏi một đêm liên hoan như thế này.
Chủ nhà và các cô gái bản xếp hàng từ cửa nhà sàn ra đến xe tay cầm
bình rượu và nhimg chén nho nhỏ vây quanh khách nhất định mời cạn
chén rượu cuối cùng ữước khi lên xe:
Anh ơi, anh đùng vội
Mời anh cạn chén lẩu này
Tay em cầm đua anh...
Tôi nghĩ giá mà Đại tướrig có mặt ở đây đêm nay...