Page 542 - Không Phải Huyền Thoại
P. 542
Điệrì Biên Phù, 50 nám sau 5 4 1
đào trận địa như một hình ngưòi đang giơ cánh tay kêu khóc. Anh em
đã đặt tên cho nó là "Ụ thằng người". Giờ đây nó vẫn còn mang cái
dáng đó.
Đường mói làm cho ngưòi đi xe từ Điện Biên Phủ dài gấp đôi đường
cũ. Những khúc ngoặt liên tiếp không có biển báo hiệu nguy hiểm, nhiều
lúc mũi xe như sắp húc vào sườii xe phía trước. Lái xe không dùng còi,
nhưng ít xảy ra tai nạn, vì ai cũng biết vói con đường này phải hết sức
cẩn thận.
Klroảng 40 phút, giữa rừng sâu hiện ra một klìu đất bằng với nhiều
ngôi nhà gạch mới xây. ổng tiroi cười nhìn những cửa hàng bán đồ hm
niệm, một ngôi trường tiểu học cao ráo. Đây là Mường Phăng. Nó klrông
còn hoang vu, đã có đường, có trường, và có điện.
Mọi người xuống xe đi vào khu di tích lịch sử Sở chỉ huy chiến dịch
Điện Biên Phủ.
Ông dừng lại xem tấm biển lớn bằng xi măng ở lối vào ghi ngày sở chỉ
huy chiến dịch chuyển về đây: 21 tháng 1 năm 1954.
Ông lẩm bẩm:
- Sao lại là ngày 21?
Những ngiròi cùng đi klrông ai nói gì.
Ông nói tiếp:
- Ngày 21, Sở chỉ huy còn ở Nà Tấu. Ngày 26, có quyết định thay đổi
phươiìg châm. Không phải là ngày 21, mà ngày 31 tháng 1, Sở chỉ huy
chiến dịch mói chuyển vào Mường Phăng!
Có những ngày mà ông không bao giờ quên trong cuộc đòi chinh
chiến ba mươi năm của mình.
Rừng già rất xanh. Không khí mát rượi. Con đường đất chạy theo
sườn núi râm mát, với nhữirg chiếc cầu bằng thân cây gỗ bắc ngang
klie suối.