Page 14 - Không Phải Huyền Thoại
P. 14
Một phác thảo chân dung 13
Qua vài lần gặp, Bác nói: "Chú Văn sẽ lên Diên An học quân sự".
Phản ứng đầu tiên của anli là: "Từ trước tói giờ chỉ quen cầm bút chưa
quen cầm kiếm". Anh tốt nghiệp cử nhân luật và kinh tế, tham gia hoạt
động cách mạng từ năm mưòi bốn tuổi khi còn ngồi trên ghế nhà
trường, thường viết báo và dạy học. Sau đó, anh lên đường đi Diên An.
Dọc đường, Bác gọi quay lại. Nước Pháp đã đầu hàng phát xít Đức, Bác
thấy mọi người cần trở về nước ngay để chuẩn bị đón thòi cơ. Nhiều
người tiếc cho chuyện đi học quân sự không thàrửi của anh.
Gần đây, một nhà nghiên cứu về quân sự người Mỹ hỏi: "ông đã là
giáo sư lịch sử, được biết ông giảng rất hay về Napoléon, xin ông cho biết
đã chịu ảnh hưởng gì về mặt quân sự của vị tướng này?" Anh trả lòi: "Tôi
chưa hề nghĩ là về mặt quân sự mình có chịu ảnh hưởng gì của Napoléon
hay không. Khi đó tôi ít chú ý đến công tác quân sự vì không hề nghĩ
sẽ có ngày mùih làm công tác quân sự. Còn công tác quân sự của Việt
Narh ữong hai cuộc kháng chiến ahi nước, rất khác vói những gì
Napoléon đã làm".
Hội nghị Trung ương Đảng lần thứ tám năm 1941 tại Cao Bằng, dưới
sự chủ trì của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc, quyết định thành lập Mặt trận
Việt Minh chuẩn bị vũ trang khởi nghĩa giành chính quyền.
Võ Nguyên Giáp được Bác trao nhiệm vụ đi xây dimg cơ sở cách
mạng, thàrửi lập những hội cứu quốc ở Cao Bằng. Những đồng chí ở địa
phương rất thương anh cán bộ nước da mỏng như da con gái, đôi chân
ữần chưa có một vết chai, lội suối sâu giá buốt, trèo núi đá tai mèo nhọn
sắc, và họ ngại ngùng trong những đêm đông lạnh củng đắp chung vói
anh chiếc chăn sui. Anh học tiếng Tày, tiếng Mán, tiếng Mông, dịch "Việt
Minh ngũ tự kữứi" (chương ữình Việt Minh bằng thơ năm chữ) thành
tiếng địa phương để đồng bào vừa cán bông, giã gạo vừa hát. Nlaững noi
anh tói, phong trào phát triển rất nhanh. Địch phản ứng quyết liệt. Có
lần arửì đang công tác tại bản Nà Dú thì địch tói càn quét truy lùng cán
bộ cách mạng. Bác cử người đến bảo anh ữở về căn cứ. Anh đề nghị Bác
cho ở lại cùng đồng bào chèo chống qua cơn nước lửa. Rồi Bác trao nhiệm
vụ cho anh mở con đưòng Nam tiến qua vùng địch chiếm, bắt hên lạc
vói miền xuôi, trước hết là hai tỉnh Thái Nguyên và Tuyên Quang. Anh
đã hoàn thành tốt nhiệm vụ khó khăn này. Một lần, anh Phạm Văn